Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 97. Tổng hợp trích đoạn hay trong Thiên Quan Tứ Phúc (12)

Cập nhật lúc: 2025-07-06 11:59:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Trích đoạn 241 – Biến mất]

Y bưng lấy mặt Hoa Thành, lập tức hôn lên. Phong Tín và Mộ Tình vốn tới chỗ họ, khi thấy cảnh thì trong nháy mắt rút lui về cả thước để kéo dài cách, cho hai bọn họ một nơi gì thì .

Gông nguyền rủa loại trừ, y liều mạng đem tất cả pháp lực thể phung phí của cho Hoa Thành để bên nhận , sớm khôi phục. là, hôn một hồi lâu, buông , Hoa Thành ống tay áo hồng y cùng với cặp bao cổ tay bằng bạc vẫn là trong suốt, thậm chí trong suốt một nửa!

Tạ Liên sợ run lên một lúc lâu, trong lòng sợ hãi, vô ý thức bưng lấy mặt Hoa Thành đòi hôn lên, Hoa Thành tay mắt lanh lẹ, bưng lấy mặt của y, hôn y một cái, : “Tuy là ca ca chủ động như vui, nhưng vẫn là cần cho pháp lực. Bất quá, nếu như ca ca cho mượn pháp lực, chỉ là đơn thuần hôn , ngược lại là ngại. Càng nhiều càng , hoan nghênh vô cùng. ”

“…”

Tạ Liên nắm thật chặt , gấp rút như c.h.ế.t tới nơi: “Chuyện gì đang xảy ?!”

Hoa Thành : “Chỉ là nghỉ ngơi một chút mà thôi, ca ca, cần sợ. ”

Tạ Liên ôm lấy đầu, : “Ta thể sợ? Ta điên a!”

Theo tính cách Hoa Thành, nếu như là vấn đề nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức còn cách nào che giấu, sẽ để cho Tạ Liên chứng kiến bộ dáng của ?

Pháp lực nhiều tới mức thể nổ hai gông nguyền rủa, rốt cuộc bao nhiêu mới đủ? Nói một câu mênh m.ô.n.g như giang hải chút nào khoa trương, thể nửa chỗ nào ảnh hưởng chứ?

Thật vất vả, thật vất vả mới đem hết thảy chuyện loạn thất bát tao bày rõ ràng. Nói hết thứ với Phong Tín và Mộ Tình. Gồng nguyền rủa trói buộc hơn tám trăm năm cũng giải khai. Những điều thẳng thắn với Hoa Thành nhưng dám, bây giờ cũng đều hết !

khi y vẻ mặt tươi , đầu chạy tới để đón Hoa Thành, thì trở thành cái dạng , y thể sợ? Y sợ điên !

Phong Tín và Mộ Tình cảm thấy gì đó đúng, xa xa : “Điện hạ? Làm ? !” Tính chạy vội mấy bước tới bên chỗ hai , nhưng vì duyên cớ gì bỗng nhiên đang nửa đường thấy tùy tiện tới gần. Tạ Liên lúc chú ý tới khác, cầm lấy Hoa Thành, trái tim đều nhanh ngưng đập, sợ hãi tột cùng, : “Làm bây giờ?”

Hoa Thành khẽ thở dài một cái, vươn hai cánh tay, nữa đưa trong ngực, : “Điện hạ, vẫn dõi theo . ”

Đây là thứ hai những lời , so với nãy càng ôn nhu . Tạ Liên nắm chặt tấm áo đỏ của ở lồng ngực, mờ mịt : “Ta biết, biết. là…Hiện tại rốt cuộc nên cái gì bây giờ?”

Hoa Thành ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt tóc xốc xếch của y, : “Điện hạ, , vì chịu rời khỏi thế giới ?”

Tạ Liên thể hiểu vì Hoa Thành đến bây giờ còn bình tĩnh như thế, gấp đến độ đều phát run, nhưng vẫn hoang mang lo sợ, còn chút ngu ngơ, : “Vì ?”

Hoa Thành thấp giọng : “Bởi vì thương còn ở đời . ”

Nghe câu , Tạ Liên sững sờ.

Y dường như ở nơi nào đó qua những lời .

Hoa Thành tiếp tục : “Người trong lòng của , là một quý nhân cành vàng lá ngọc muôn phần dũng cảm. Người đó cứu mạng , từ lúc còn nhỏ luôn ngưỡng mộ y. Vì thế mà càng đuổi theo , vì y mà trở thành mạnh hơn, hơn. Tuy là y thể cũng quá quan tâm nhớ kỹ , chúng thậm chí qua mấy câu. Ta vẫn bảo hộ y. ”

Hắn Tạ Liên, : “Nếu như giấc mộng của là cứu vớt chúng sinh, thì ước mơ của liền chỉ duy nhất một .”

“…”

Tạ Liên như đang dựa ký ức, run giọng hỏi: “… là… Nói , ngươi sẽ yên nghỉ thì …?”

Hoa Thành đáp: “Ta nguyện vĩnh viễn yên nghỉ. ”

Trong phút chốc, hô hấp của Tạ Liên đều như ngừng . Ngẩn ngơ hai thanh âm đang một hỏi một đáp.

“Nếu như thương của ngươi ngươi vì còn cách nào ngủ yên, sợ rằng sẽ phiền não áy náy!”

“Ta đây cho y siêu thoát là .”

“Thấy nhiều cũng sẽ .”

“Vậy cũng cho y phát hiện đang bảo vệ y là . ”

Đoàn ma trơi. Ma trơi nhỏ bé trong hoa đăng ban đêm y dùng vài đồng tiền mua. Đóa ma trơi sưởi ấm y trong giá rét đêm đông ở mộ. Đóa ma trơi che chắn mặt y khỏi nguy hiểm từ Bạch Vô Tướng. Đóa ma trơi kêu la thảm thiết khi trăm kiếm xuyên tim y!

Hoa Thành thanh âm tĩnh lặng, : “Điện hạ, hiểu tất cả về .”

“Huynh dũng cảm, tuyệt vọng; thiện lương, thống khổ; oán hận, căm ghét; thông minh, ngu xuẩn.”

“Nếu như thể, nguyện ý để coi là viên đá lót chân, là cây cầu qua xong thì rút ván, là xương cốt cho giẫm đạp, là tội nhân thiên đao vạn quả. biết sẽ . ”

Hắn , một bên áo đỏ bỗng mờ dần.

Tạ Liên há miệng run rẩy, hai tay nắm , vẫn là thể cho Hoa Thành mượn pháp lực, cũng thể ngăn cản Hoa Thành ảnh từng bước nhạt nhòa.

Hai mắt y đều mơ hồ, năng lộn xộn, lắp bắp nói: “… Được đừng nữa, hiểu … Thế nhưng, thế nhưng nên như thế , , Tam Lang. Ta… Ta còn trả hết pháp lực mượn từ . Còn , lời mới kỳ thực còn hết, còn nhiều. Đã nhiều năm ai , chứ!? Đệ thực sự… nên như . Ta chịu nổi, Tam Lang. Ta thực sự chịu nổi. Hai , hai ! Ta thứ ba!

Hoa Thành vì y mà tiêu tán linh hồn hai !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/97-tong-hop-trich-doan-hay-trong-thien-quan-tu-phuc-12.html.]

Hoa Thành : “Tử trận vì ngài là vinh quang chí cao vô thượng.”

“…”

Câu , như một kích trí mạng, nước mắt trong mắt Tạ Liên rốt cụôc cũng nén nữa, tràn mi mà .

Hắn phảng phất bắt một cái phao cứu mạng cuối cùng, : “Đệ sẽ rời . ”

Hoa Thành : “Trên đời , buổi tiệc nào cũng lúc tàn.”

Tạ Liên chôn mặt thật sâu trong n.g.ự.c , n.g.ự.c và yết hầu đều đau nhức, nên lời.

Lập tức liền Hoa Thành phía y : “ vĩnh viễn sẽ rời . ”

Nghe , Tạ Liên chợt ngẩng đầu.

Hoa Thành với : “Ta sẽ trở . Điện hạ, tin . ”

Tuy là ngữ âm kiên định, nhưng gương mặt tái nhợt của cũng bắt đầu phai nhòa, trong suốt. Tạ Liên vươn tay, đụng gương mặt , đầu ngón tay xuyên thấu qua. Y sửng sốt, ngẩng đầu.

Ánh mắt Hoa Thành ôn nhu mà rừng rực, tuy chỉ còn một con mắt nhưng tràn đầy tình ý say đắm, yên lặng ngắm , tựa hồ một câu nhưng âm thanh. Tạ Liên chịu từ bỏ hy vọng, đưa hai tay , hướng về để ôm, rõ.

y còn dùng lực ôm lấy, đó cũng ôm lấy của , liền biến mất .

—————————————-

[Trích đoạn 243 – Tro cốt đốt thành tín vật, Cẩm Y vui vẻ để kẻ si tình mặc lên]

Linh Văn gật đầu, vẻ mặt vẫn như bình thường. Đột nhiên, Tạ Liên : “Linh Văn, một vấn đề hỏi ngươi. ”

Linh Văn : “Thái tử điện hạ cứ việc hỏi. ”

Tạ Liên : “Tam Lang…ý là Hoa Thành chủ, mặc Cẩm Y Tiên của ngươi, nhưng Cẩm Y Tiên đối với vô hiệu, ngươi đây là vì ?”

Linh Văn : “Hóa là chuyện . Ta cứ cho rằng thái tử điện hạ ngài sớm chứ?”

Tạ Liên giật , : “Cầu xin ngươi cho ?”

Linh Văn phất phất vạt áo, nghiêm chỉnh : “Thái tử điện hạ qua truyền thuyết Cẩm Y Tiên chứ?”

Tạ Liên : “Nghe , là tự ngươi . ”

Linh Văn : “Có thể như . Tuy là từng nghĩ bộ y phục ngưng tụ oán khí sẽ nó biến thành một món yêu vật như , nhưng đích thật là vì gia tốc quá trình diệt Tu Lê quốc mà g.i.ế.c Bạch Cẩm. Điều đó hề sai. ”

Tạ Liên chăm chú . Linh Văn tiếp tục : “Bộ y phục lăn lộn ở nhân gian, qua tay vô , đa nắm thì lúc đều lựa chọn dùng nó g.i.ế.c , hại , gạt . Tuy là như cũng thể tiêu biến oán khí của nó, nhưng, Bạch Cẩm là một như .”

“Hắn thích những sở dụng, thập phần chán ghét. Cho nên, nếu gặp khi mặc quần áo giả cũng gần giống với khi mặc , thì sẽ kích phát oán khí, mà còn vui vẻ nữa. ”

Tạ Liên : “Còn tùy theo giống giống nữa cơ ?”

Ngân hà lấp lánh

Linh Văn : “Ngài khiến Huyết Vũ Thám Hoa mặc Cẩm Y Tiên, nhưng ngài đối với Huyết Vũ Thám Hoa một tia hiềm khích ý hãm hại nào, cực kì quan tâm lẫn tín nhiệm; mà Huyết Vũ Thám Hoa đối với ngài cũng là như , , là còn sâu đậm hơn — Huyết Vũ Thám Hoa chính là cùng suy nghĩ tâm tình với Bạch Cẩm, tức là coi như dù mặc Cẩm Y Tiên nữa, thì ngài kêu cái gì, cũng sẽ chút do dự vì ngài điều đó, bao gồm cả việc vì ngài mà chết. ”

“…”

Linh Văn : “Đây cũng là vì đây thể đoán bên thiếu niên bên cạnh ngài chính là Huyết Vũ Thám Hoa biến thành. Tuy là chuyện của các ngươi, nhưng nghĩ thứ hai thể vì ngài .”

Tạ Liên : “Vì ?”

Linh Văn giơ tay lên chỉ, : “Thái tử điện hạ, thứ ngài đeo cổ là gì?”

Tạ Liên ngẩn , tay tự chủ vuốt lên.

Linh Văn : “Ta từng thấy qua vật tương tự, đây chính là khi quỷ hồn đánh cược tất cả, đưa cho tình nhân tro cốt của . ”

Linh Văn điện phụ trách vô hồ sơ, gặp thật bao nhiêu thứ kỳ quái. kỳ thật, Tạ Liên cũng đoán .

khi Linh Văn , y vẫn là nắm chặt chiếc nhẫn trong suốt cổ .

Linh Văn : “Tuy chuyện ly kỳ như thì hiếm gặp, nhưng bởi vì nó quá , hơn nữa thông thường còn những chuyện cay đắng, cho nên ấn tượng tương đối khắc sâu. ”

Tạ Liên : “Thông thường những chuyện cay đắng là ý gì?”

Linh Văn : “Yêu say đắm đầu óc mê , đem vật quyết định tính mạng giao trong tay bên cạnh, tất nhiên sẽ phát sinh nhiều chuyện đáng buồn lẫn đáng sợ.

“Thật tình, mấy thứ gì gì đó đều là để cho khác giày xéo. Những thứ như tro cốt đốt thành tín vật, bên ngoài cướp , chủ nhân đánh nát, cơ bản kết quả gì . , thái tử điện hạ ngài là ngoại lệ. Ngài giữ gìn nó , còn cẩn thận . “

Loading...