Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 78. Cảm giác khi bất ngờ phát hiện ra một bí mật đã bị che giấu suốt bấy lâu là như thế nào ?
Cập nhật lúc: 2025-06-28 10:53:30
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1. Lúc tôi tốt nghiệp cấp hai, bạn thân đã tặng tôi hai chú chuột hamster. Tôi đã chăm sóc chúng rất cẩn thận, rồi lên cấp ba, tôi học nội trú nên chỉ được về nhà một lần mỗi tuần. Trong những kỳ nghỉ, tôi là người chăm sóc hai chú hamster kia, mọi chuyện vẫn diễn ra rất bình thường. Nhưng một buổi chiều nọ, tôi phát hiện một chú đã c h ế t. Sợ bị bố mẹ mắng, tôi vội chạy ra cửa hàng thú cưng mua một chú hamster giống hệt rồi thả vào chuồng thay thế.
Rất lâu sau đó, cả hai chú hamster đều lần lượt qua đời khi tôi và bố mẹ đều có mặt ở nhà, chúng tôi liền lặng lẽ chôn chúng đi. Sau này, tôi kể với mẹ rằng thực ra chú hamster kia đã c.h.ế.t từ trước, tôi sợ họ phát hiện nên mới mua con khác thay thế. Mẹ nhìn tôi với ánh mắt phức tạp rồi nó i: "Thực ra hồi con còn đi học, chuột hamster cũng đã c.h.ế.t một con rồi. Bố mẹ sợ con buồn nên đã vội vàng ra cửa hàng mua một con tương tự để thay thế, nghĩ rằng con sẽ không nhận ra..."
2. Tôi nhất định phải kể chuyện này!
Ngân hà lấp lánh
Khoảng năm 2012, hồi tôi học lớp 8, sáng hôm đó bạn cùng bàn nhặt được một bông hoa nụ — khá to, màu trắng, tôi cũng không rõ là hoa gì. Cô ấy bỏ bông hoa vào nửa chai cola còn sót lại. Lúc đó tôi cũng chẳng nghĩ nhiều.
Sáng hôm sau, vừa đến lớp, bạn cùng bàn đã hí hửng khoe: “Bạn ơi, nhìn nè! Hoa nở rồi đó!”
Tôi sững sờ, thật sự không tin nổi. Thế là tôi ôm nguyên chai cola chứa bông hoa ấy đi hỏi cô giáo dạy Sinh. Cô giáo nhìn một hồi rồi chỉ nói lấp lửng : “Có thể trong cola có chất dinh dưỡng mà hoa cần...”
Tôi thấy chuyện đó thật kỳ diệu! Sau đó tôi cũng thử vài lần nhưng đều thất bại.
Cho đến khi học về thẩm thấu (osmosis) ở cấp ba, tôi bỗng nhớ về bông hoa “thần kỳ” ấy. Tôi từng nghĩ : có lẽ cơ thể hoa có cơ chế gì đặc biệt, hoặc do môi trường trong chai cola mà nó bung nở…
Mãi đến khi tôi lên đại học, một hôm gọi điện tâm sự với bạn cùng bàn cũ, cô ấy bỗng phá lên cười :
“Bạn còn nhớ vụ hoa nở trong chai cola không? Thiệt ra hôm sau mình nhặt được bông hoa mới, rồi âm thầm thay vào đó…”
C H Ế T T I Ệ T!
Cô ấy đã lừa tôi suốt mấy năm trời!
Tôi còn từng viết cả bài văn nói về sức sống kiên cường của bông hoa đó nữa chứ!
3. Hồi nhỏ tôi rất thích ăn một loại mì, sợi mì dẹt và rất rộng. Tôi thích mẹ nấu loại mì đó trong nước dùng gà, thơm lắm. Sau này mẹ nói loại mì đó đã ngừng sản xuất, nên từ đó tôi không được ăn nữa.
Mãi đến hơn mười năm sau, khi tôi lớn lên, tình cờ nhắc lại chuyện này, tôi nói rằng mình rất nhớ loại mì rộng đó. Lúc ấy mẹ mới thừa nhận rằng ngày xưa bà nói dối — vì lười làm nên mẹ bảo là loại mì ấy đã ngừng sản xuất.
4. Chuyện mới xảy ra đây thôi, khá buồn cười.
Không lâu trước, thằng bạn thân tôi mặt mày buồn rười rượi, rón rén nói với tôi rằng bạn gái nó có thể đang “ăn nem” rồi.
Tôi hỏi : “Sao thế?”
Nó bảo : “Lần trước tao nghịch điện thoại cô ấy, thấy có tin nhắn nhắc một đơn gọi xe chưa thanh toán. Tao bấm vào xem, ai ngờ bạn gái tao cuối tuần đi taxi đến một khách sạn XX, lại còn muộn, hơn 8 giờ tối... Lật lại thì thấy không chỉ một lần, ít nhất 4–5 lần rồi.”
Tôi bảo : “Hay mày thử dò hỏi xem, nhỡ nhầm thì sao ?”
Nó nói : “Cô ấy bảo đi chơi với bạn thân, tối hỏi lại thì nói ở nhà dọn đồ…”
Nghe vậy, cả hai đứa tôi đều tái mét, sợ là có chuyện thật rồi.
(Cảnh báo: bạn tôi và bạn gái yêu xa, khác thành phố nhưng chỉ cách nhau vài chục cây số. Những lúc bạn tôi không qua được, bạn gái hay rủ bạn thân đi mua sắm.)
Thế là hai đứa ngồi nghĩ kế.
Dựa vào mấy lần trước, bạn gái đều đi khách sạn đó vào cuối tuần, sau 8 giờ tối, nên chúng tôi quyết định “đánh hơi” thử.
Bạn tôi chạy xe mấy chục cây số trên cao tốc, để tránh bị nhận ra thì đậu xe ở trung tâm thương mại gần đó rồi bắt taxi tới chỗ hẹn. Trong lòng vừa hồi hộp vừa lo lắng.
Chúng tôi chờ một lúc lâu,
Thấy bạn gái thật sự xuất hiện.
Và theo sau là… bạn thân của cô ấy ?!
Hai người mang theo đầy túi xách rồi đi vào khách sạn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/78-cam-giac-khi-bat-ngo-phat-hien-ra-mot-bi-mat-da-bi-che-giau-suot-bay-lau-la-nhu-the-nao.html.]
Khoan đã — không phải khách sạn, mà là con hẻm bên cạnh…
Vào một quán nướng không tên tuổi…
(P.S: bạn gái từng nói đang giảm cân, nên bạn tôi cấm không cho ăn đồ vặt.)
À, sau này bạn tôi còn giới thiệu quán nướng đó cho tôi nữa.
Nói thật, ngon tuyệt cú mèo. Chủ quán nướng rất khéo, nướng vừa tới, thấm vị cực kỳ. Không có gì lạ khi cô bạn gái thỉnh thoảng lại “lén lút” đến đây ăn trộm…
5. Học kỳ 1 lớp 12, trường tổ chức họp phụ huynh. Sau buổi họp, bố mình không nói gì.
Đến bữa tối, bố mới kể với mẹ :
“Con trai tôi giỏi lắm rồi. Có bà phụ huynh hỏi tôi có phải là bố của XX (tên mình) không, rồi bảo con gái bà ấy ở nhà hay nhắc đến XX, nói nó viết văn hay, người lại hiền lành đẹp trai, khen mãi khiến tôi cũng ngại. Haha.”
Bố vừa cười vừa quay sang hỏi tôi : “Con có yêu sớm không?”
Tôi ngơ ngác : “Sao lại hỏi con chuyện đó?”
Rồi vội vàng trả lời : “Không không, con làm gì có yêu sớm.”
Bố bảo : “Ừ, thế thì tốt. Có thể con tôi quá xuất sắc. Biết đâu vài năm nữa mẹ lại bế cháu nội, haha.”
Mẹ cũng cười.
Bố quay sang hỏi : “Cô bạn gái đó tên gì?”
Tôi đáp ngay : “Con không biết.”
Bố lắc đầu, hơi tiếc : “Thế là con thật sự không yêu sớm rồi. Hồi bố bằng tuổi con, là trai đẹp nhất làng, đã có bạn gái rồi. Bạn gái con có đẹp không ?”
Tôi nói : “Thôi, con không có. Con no rồi, không ăn nữa.”
Bố cười : “Đồ vô dụng, đến bạn gái cũng không có.”
Sau này đi làm, bố vẫn hay giục tôi kiếm người yêu. Một lần, tôi bực mình, bắt chước mấy câu đùa trên mạng:
“Mấy bố mẹ thật khó hiểu. Lúc đi học thì cấm yêu đương, ra trường thì bắt lấy vợ.”
Bố cười : “Ai mà cấm con yêu.”
Rồi bố bỗng như hiểu ra điều gì, nói :
“Con không phải đang nhắc tới buổi họp phụ huynh lớp 12 đó chứ? Con không thật sự nghĩ có cô bạn gái nào thích con thật à? Thật ra lần đó bố bịa đấy, định thử xem con có yêu sớm không. Ai ngờ con không bị lừa mà còn tin sái cổ. Hahaha…”
Tôi cũng cười, nói :
“Ai chả biết, con chỉ đùa thôi mà, hahaha.”
Rồi tôi về phòng.
Đóng cửa lại, tôi đột nhiên thấy như cả thế giới sụp đổ.
Tim tôi vỡ vụn.
Bao năm qua, tôi cứ nghĩ có một cô bạn gái trong lớp từng thích tôi, thích đến mức mẹ cô ấy còn đến nói chuyện với bố tôi để khen. Ai ngờ, hoàn toàn không có người đó. Không có ai từng âm thầm thích hay ngưỡng mộ tôi.
Tôi từng nghĩ, dù không phải nam chính trong phim thanh xuân, thì ít nhất cũng từng là giấc mơ của một cô gái nào đó.
Nhưng sự thật là, người đang mơ… chỉ có mình tôi mà thôi.