Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 75. Tại sao não bộ lại phải xóa ký ức trước 3 tuổi? Rốt cuộc hồi nhỏ bạn đã nhìn thấy gì vậy?

Cập nhật lúc: 2025-06-28 10:50:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tác giả: 落月飞机

Tôi cho rằng việc bộ não "xóa sạch" ký ức trước 3 tuổi là một kiểu chương trình... nghĩ kỹ thì thật rùng mình.

Hồi đó tôi còn rất nhỏ, chắc chỉ mới mấy tháng tuổi, cùng lắm là một tuổi. Thế nhưng tôi lại có một ký ức rất rõ ràng, và đây cũng là ký ức sớm nhất sau khi tôi chào đời. Ký ức này kỳ lạ ở chỗ: dù tôi chỉ là một đứa bé sơ sinh, tôi lại có năng lực phân tích.

Tôi sẽ kể lại nguyên vẹn ký ức này. Lưu ý, đây là ký ức thực tế tôi vẫn còn nhớ đến hiện tại, chứ không phải sau này tự tưởng tượng thêm.

Lúc đó tôi được mẹ bế, đang ở phòng ngủ trong ngôi nhà cũ ở quê. Phòng ngủ ấy ngập tràn sắc đỏ, đây là chi tiết ấn tượng nhất còn in sâu trong tôi. Chính gam đỏ rực rỡ ấy khiến tôi mơ hồ nhận ra rằng ba mẹ tôi vừa mới cưới không lâu.

Ba tôi lúc ấy tâm trạng rất vui, gọi mẹ tôi là “幺儿 yāor”. Mẹ tôi cười, rồi ba lại quay sang gọi tôi là “幺儿 yāor”. Từ này là tiếng địa phương Tứ Xuyên, mang nghĩa thân mật, yêu thương. Lúc đó tôi mơ hồ cảm nhận được: tình cảm giữa họ đang rất tốt đẹp.

Cái điều kỳ dị nhất trong toàn bộ ký ức này là: tôi không chỉ nghe hiểu được từ "幺儿 yāor", mà còn cảm nhận được bầu không khí lúc ấy. Tôi không hiểu vì sao lại thế.

Tôi rất chắc chắn rằng đây không phải là trí tưởng tượng do tôi “não bổ” về sau, vì không lâu sau đó, bố mẹ tôi đã ly hôn. Trong nhận thức lý trí của tôi từ nhỏ tới lớn, mối quan hệ giữa họ là tệ.

Tôi thật sự không biết phải dùng từ ngữ nào chính xác để mô tả cảm giác này. Nói chung, ký ức từ thời sơ sinh ấy trong tôi mập mờ, lơ lửng, thậm chí giống như tôi đang nhìn lại từ góc nhìn thứ ba.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/75-tai-sao-nao-bo-lai-phai-xoa-ky-uc-truoc-3-tuoi-rot-cuoc-hoi-nho-ban-da-nhin-thay-gi-vay.html.]

Cái khiến tôi cảm thấy rùng mình nhất là: một đứa bé sơ sinh, khi bộ não còn chưa phát triển đầy đủ, làm sao có thể hiểu ngôn ngữ, lại còn có khả năng phân tích như vậy?

Ngân hà lấp lánh

Tôi vốn thích các vấn đề huyền học, từng đọc qua nhiều diễn đàn, thấy nhiều em bé từ rất nhỏ đã có những phát ngôn kỳ lạ, có bé thì như nhớ được “kiếp trước”, có bé thì lại có những năng lực khó lý giải bằng khoa học, như nhìn thấy “âm dương”.

Thế nhưng, hầu hết những ký ức này đều dần biến mất khi bọn trẻ lớn lên.

Trong mắt tôi, chuyện “xóa ký ức trước 3 tuổi” có thể giống như một quá trình khởi động lại bộ não, nhưng chưa được làm sạch hoàn toàn, nên cần "khởi động lại lần hai".

Nhưng tại sao não bộ lại phải làm thế? Chẳng lẽ những ký ức chưa được xóa sạch này sẽ tiết lộ cho chúng ta một điều gì đó mà chúng ta không nên biết?

Liệu có phải đây chính là một cơ chế bảo vệ thần bí nào đó không?

...

BÌNH LUẬN

1. Không nói đâu xa, ông có để ý thấy rằng trong ký ức hoặc giấc mơ của chúng ta, phần lớn góc nhìn đều là ngôi thứ ba không? Như thể có một chiếc camera từ trên trời quay lại cảnh đó vậy. Thế thì cái góc nhìn đó đến từ đâu? Vì điều này xảy ra quá thường xuyên nên ít người nghĩ tới, nhưng càng nghĩ kỹ càng thấy rợn người.

-> Có lần tui nằm mơ thấy góc nhìn thứ ba, còn cái giật gân hơn là tui nằm mơ thấy có người trộm mộ của tui haha
-> Ủa, tui nằm mơ là góc nhìn thứ nhất nha =)))
-> Mơ với suy nghĩ của tôi đều là góc nhìn thứ nhất mà. Thấy có người nói góc nhìn thứ ba, tò mò ghê, nó như nào vậy? Như trong phim ấy hả?

2. Ông còn nhớ ký ức hồi 3 tuổi hả? Ký ức trước năm 6 tuổi tui cũng không có đây nè 

3. Tôi giống bạn lắm luôn ấy. Lúc tôi còn chưa đầy một tháng tuổi, tôi đã cảm nhận được bầu không khí trong căn phòng, ánh đèn thì mờ mờ, cấu trúc căn phòng ra sao tôi cũng nhớ rõ. Sau này nhớ lại, tôi biết lúc đó mình còn rất nhỏ, chưa biết đi, nhưng tôi lại có thể miêu tả khung cảnh đó cho mẹ nghe. Mẹ bảo tôi không thể nào nhớ được, vì lúc đó tôi còn chưa đầy tháng, mẹ vẫn đang ở cữ, rồi sau đó thì không còn ở căn nhà đó nữa, nên chắc chắn là thời điểm đó là lúc tôi chưa đầy tháng.

Tôi cảm giác như linh hồn của mình rất lớn, lớn đến mức bao trùm cả căn phòng, vượt ra khỏi thân thể bé xíu của mình. Tôi đặc biệt nhạy cảm với cảm xúc và bầu không khí trong căn phòng ấy. Mẹ tôi còn kể, lúc thay tã cho tôi, mẹ bảo: “Giơ chân lên nào”, thì tôi tròn mắt nhìn mẹ bằng đôi mắt long lanh và ngoan ngoãn giơ chân lên (đoạn này tôi không nhớ rõ lắm), như thể tôi hiểu được lời mẹ nói vậy. Lúc đó mẹ thấy rất kỳ diệu.

Loading...