Kỳ lạ. Nếu cô nhớ nhầm, Thôi Hoài từng gặp chuyện gì tai hại lúc đó.
Kiều Niên lo lắng phu nhân Tổng thống, câu trả lời của bà.
Nếp nhăn mặt Thẩm Mỹ càng sâu. Những hình ảnh kỳ lạ hiện lên trong đầu bà, nhưng bà thể nhớ . Bà chắc cái tên thấy đó là Thôi Hoài .
Thẩm Mỹ nhíu mày, với vẻ chắc chắn.
- Có lẽ... lẽ là Thôi Hoài!
Nói xong, sắc mặt Thẩm Mỹ càng lúc càng tái nhợt. Mồ hôi lạnh túa trán, trông bà vẻ đau đớn.
Kiều Niên vẫn luôn chú ý đến sự đổi sắc mặt của Thẩm Mỹ. Thấy sắc mặt Thẩm Mỹ ngày càng khó coi, cô vội vàng nắm tay bà, nhẹ nhàng .
- Phu nhân, nếu nhớ thì đừng nghĩ nữa. Chuyện để . Bây giờ quan trọng nhất là bình phục.
Thẩm Mỹ Kiều Niên với vẻ áy náy. Kiều Niên cứu Lina nhiều như , còn cứu cả bà nữa. đầu óc bà thật sự vô dụng. Bà thể giúp Kiều Niên .
Thẩm Mỹ với vẻ áy náy.
- thực sự xin . Cô giúp nhiều, nhưng ... thể nhớ chuyện cũ. thể giúp cô.
Kiều Niên mỉm với Thẩm Mỹ và dịu dàng .
- Phu nhân, bà cần tự khó . Thật , hôm nay và A Châu ở bên cạnh Tổng thống tại tòa .
Cô đỡ Thẩm Mỹ xuống giường. Nhìn mắt Thẩm Mỹ, cô nhẹ nhàng .
- Điều quan trọng nhất bây giờ là bà hồi phục.
Thẩm Mỹ Kiều Niên dịu dàng mặt, chậm rãi gật đầu.
- Phu nhân, nghỉ ngơi cho khỏe. - Mỉm , Kiều Niên đắp chăn cho Thẩm Mỹ bước ngoài.
Cô hiểu tại Thẩm Mỹ vội vàng kể cho cô chuyện hai mươi mốt năm . Thẩm Mỹ giúp Tổng thống về phía cô và Cố Châu theo cách của riêng .
Thẩm Mỹ cũng chồng một bất lực Mark.
...
Ánh tà dương dần buông xuống.
Bệnh viện thoang thoảng mùi t.h.u.ố.c khử trùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1651-ky-uc.html.]
Kiều Niên bước khỏi phòng bệnh của Thẩm Mỹ, đưa tay đóng cửa . Nghĩ đến bộ dạng của Thẩm Mỹ , cô thở dài nặng nề.
Cô về phía văn phòng của Giáo sư Ollie. Vừa đến góc phòng, cô thấy Cố Châu bước từ văn phòng của Giáo sư Ollie.
Hai gặp ở góc phòng.
Kiều Niên đang định thì thấy Cố Châu bước tới nắm tay cô. Anh nhẹ nhàng .
- Chúng về thôi!
Nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Cố Châu, mắt Kiều Niên tràn ngập ý . Cô theo Cố Châu ngoài.
Hai bước khỏi cung điện. Kiều Niên ở ghế phụ lái, Cố Châu đang chuẩn lái xe. Cô mỉm hỏi.
- Thôi Kỳ bây giờ chứ?
- Ừ, giờ . - Cố Châu dường như nghĩ điều gì đó. Tay đang vặn chìa khóa bỗng khựng . Anh sang Kiều Niên tiến gần cô.
- Niên Nhi, hình như em lo lắng cho Thôi Kỳ.
- Thôi Kỳ chẳng là... - Kiều Niên kịp hết câu, thấy vẻ mặt ghen tị của Cố Châu. Cô mỉm .
- Em chỉ sợ nếu chết, chúng sẽ thể tìm chuyện hai mươi mốt năm . Sao ? Anh ghen ?
- Niên Nhi nhà cứ nhắc đến Thôi Kỳ. Anh tò mò cô còn nhớ đến . - Cố Châu chằm chằm mắt Kiều Niên, thấy hình ảnh phản chiếu trong đó.
- Hay chỉ là mấy quan trọng ?
Kiều Niên chủ động nhích gần môi Cố Châu, đặt lên môi một nụ hôn nhẹ. Lúc cô mới rời , mỉm hỏi.
- Giờ hiểu ?
- Ừ. - Cố Châu mỉm hài lòng .
- Bác sĩ Ollie ca phẫu thuật của Thôi Kỳ diễn khá thuận lợi. Tất cả đều nhờ viên t.h.u.ố.c cứu mạng mà em cho uống lúc . Tuy nhiên, Thôi Kỳ vẫn tỉnh , khi nào mới tỉnh .
Mắt Kiều Niên sáng lên, cô thở phào nhẹ nhõm. Tuy đoán Thôi Kỳ sẽ xảy chuyện gì, nhưng cô vẫn sợ xảy chuyện.
- May mà . Không bao lâu nữa là sẽ tỉnh .
Cố Châu gì. Anh quan tâm đến việc Thôi Kỳ tỉnh . Ánh mắt dừng mặt Kiều Niên, tò mò hỏi.
- Phu nhân Tổng thống thế nào ?