Nắm tay Kiều Niên, Cố Châu bước khỏi ngục giam. Trăng sáng vằng vặc, thưa thớt. Bầu trời đêm hôm nay thật , dường như thứ đều đang tiến triển .
Hai bước xe. Kiều Niên vẫn ngước bầu trời đầy sáng ngời. Nghĩ đến Thôi Kỳ, nghĩ đến Mark đang tự do rong ruổi bên ngoài, một thoáng buồn thoáng qua trong mắt cô.
- Đến đây mới chuyện vượt xa tưởng tượng của chúng .
Lúc đó, cô chỉ điều tra rõ sự thật, ngờ liên quan đến quá khứ nhiều đến .
Chỉ cần nghĩ đến những gì Mark , cô dựng tóc gáy.
Sao Mark thể lên kế hoạch suốt hai mươi năm mà hề chớp mắt? Ông dùng thái độ gì để giả vờ ân nhân cứu mạng của Thôi Kỳ?
Hai bọn họ chỉ còn một bước nữa là đến ngày Mark lên ngôi. Xung quanh Mark chắc hẳn nhiều giống như Thôi Kỳ. Họ luôn coi Mark là thiết nhất, nhưng lẽ Mark chỉ đang lợi dụng họ.
Cố Châu vươn tay ôm lấy vai Kiều Niên, kéo cô lòng. Anh còn vẻ lạnh lùng nữa. Anh khẽ Kiều Niên, ánh mắt dịu dàng. Anh thấp giọng hỏi.
- Em bận rộn quá nên mệt ?
Trong thời gian , cô chỉ điều tra vụ bắt cóc hơn hai mươi năm mà còn giúp phu nhân Tổng thống hồi phục. Cô cứ cuồng như một con nhỏ, thời gian nghỉ ngơi.
Kiều Niên Cố Châu đau lòng vì cô. Cô nhẹ nhàng vòng tay ôm eo , ngước Cố Châu. Giọng dịu dàng.
- Em mệt. Có bên cạnh, nhiều giúp em điều tra chuyện , em thực sự thấy mệt chút nào.
Vừa dứt lời, mắt Cố Châu liền sáng lên. Không chút do dự, hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ của cô.
Hiếm khi thấy Kiều Niên thẳng thừng như . Trong trí nhớ của , Kiều Niên luôn biểu đạt thứ tinh tế. Ánh mắt dần dịu . Anh ôm chặt Kiều Niên, thấp giọng .
- Niên Nhi.
- Hả? - Kiều Niên ngẩng đầu Cố Châu.
Ánh trăng rơi , bao phủ lấy . Trông chút hư ảo, như trong tranh, tựa như sắp biến mất khỏi thế gian ngay lập tức.
Kiều Niên mắt Cố Châu. Ánh mắt thoáng chút d.ụ.c vọng. Cô nhón chân, khẽ hôn lên môi Cố Châu rời .
Kiều Niên khẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1628-em-khong-met.html.]
- Được , chúng nên về thôi.
Nói xong, Kiều Niên đẩy Cố Châu , định rời thì Cố Châu kéo .
- Anh...
Kiều Niên kịp hết câu, Cố Châu hôn lên môi cô.
Không qua bao lâu, khi Kiều Niên sắp ngạt thở, Cố Châu miễn cưỡng buông cô .
Ám ảnh trong mắt càng thêm mãnh liệt. Anh nghiêm túc .
- Hôn là như đấy.
Kiều Niên cảm nhận bàn tay đang di chuyển xuống lưng cô. Cô vội vàng đẩy Cố Châu , lùi vài bước. Vẻ mặt nghiêm túc .
- Anh chú ý hình tượng của ở nơi công cộng. Được , lái xe về nhanh . Sáng mai chúng còn tòa nữa.
Thấy Kiều Niên ghế phụ phía , Cố Châu mỉm nhẹ ghế lái.
Kiều Niên thắt dây an . Chiếc xe che chắn cho họ khỏi cái lạnh bên ngoài. Cô con đường vắng lặng phía , bất lực mím môi.
- Hôm nay em nên đến nữa. Thật Thôi Kỳ hết sự thật với em .
- Em đến thì yên tâm hơn. - Cố Châu xoay chìa khóa xe, đặt tay lên vô lăng. Nghĩ đến chuyện ngày mai sắp xảy , nhíu mày, nghiêm nghị .
- Chắc sẽ thôi. Có chuyện gì thì cũng sẽ đến .
Nghe Cố Châu , Kiều Niên nhíu mày.
Cố Châu đúng. Ngày mai Thôi Kỳ nhất định sẽ khai chuyện với triều đình, nhưng Thôi Kỳ cũng sẽ trả thù họ.
Thôi Kỳ như một con rắn độc ẩn núp trong bóng tối, ai khi nào sẽ c.ắ.n họ.
Kiều Niên nghĩ đến Mark, vẫn sống vô tư lự. Cô mím môi .
- Không chúng thể hạ gục Mark nhỉ.
Tim Kiều Niên bỗng đập loạn xạ. Cô cảm thấy bất an mơ hồ.