Lần về quê, Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh mua thêm bất kỳ món đồ nào khác, chỉ mang theo một ít rau củ và trái cây tươi, lấy từ trong .
Thời tiết dần trở lạnh, tại các chợ, việc tìm thấy trái cây ngày càng khó khăn.
"Chị dâu, nhà xây tới ?" Trương Vũ mở đầu câu chuyện.
"Tầng ba và tầng bốn thành gần hết, chỉ còn chờ giường và tủ chuyển tới. Tầng năm và tầng sáu đang trát xi măng. Còn tầng cùng sẽ là sân thượng để phơi chăn gối và các vật dụng khác."
Chị dâu giới thiệu chi tiết về tiến độ xây dựng.
Nghe thấy , Vương Tiểu Thanh khỏi ngạc nhiên : "Tốc độ xây thật nhanh! Chỉ mới hai tháng ngắn ngủi thể xây nhiều tầng như thế ."
Nói xong, trong lòng cô nghĩ tới mảnh đất trơ trụi ở Thương Hải.
" , đội thợ nhiều , việc cũng hiệu quả. Hơn nữa thời tiết mùa thu mát mẻ cũng giúp cho tiến độ thi công nhanh hơn."
Chị dâu cũng cảm thấy hết sức hài lòng với tiến độ của bộ công trình
Lên tới tầng hai, chị dâu nhiệt tình pha một ấm ngon mời hai thưởng thức.
"Lát nữa chị tìm thợ mộc để giục bọn họ mang một chiếc giường tới. Lúc bọn chị đặt tới mười hai chiếc giường, chắc bây giờ cũng xong khá nhiều . Đợi lát nữa chị sẽ bảo họ đưa một chiếc giường lên tầng ba, hai em nghỉ ngơi ở tầng ba , cần về Phong Thu Loan nữa."
Chị dâu , đồng thời cũng lấy hạt dưa, đậu phộng và táo đỏ để mời vợ chồng họ.
"Thế thì quá! Như bọn em thể ở đây lâu dài ." Trương Vũ vui vẻ đồng tình với kế hoạch của chị dâu.
Dù thì cũng chỉ ở nhà vài ngày mà thôi, nên ở thị trấn cũng hợp lý hơn là về quê.
Vương Tiểu Thanh chợt suy nghĩ: "Chị dâu, tòa nhà mấy phòng ? Là ba phòng mỗi tầng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-292.html.]
Cô âm thầm tính toán, tổng cộng bốn tầng và mười hai giường ngủ, đúng là mỗi tầng ba phòng.
" , Tiểu Thanh đúng là tinh ý. Bọn chị cũng theo lời khuyên của em, vì nhà vệ sinh chung, bọn chị chuyển sang nhà vệ sinh riêng cho từng phòng. Như gian của mỗi phòng sẽ rộng rãi hơn chút." Chị dâu nghĩ tới khách sạn sắp khai trương, trong lòng khỏi dâng lên sự chờ mong.
"Chị dâu, hai định thuê phụ giúp ?" Trương Vũ thắc mắc, dựa theo tình huống hiện tại, với khối lượng công việc như , một chị dâu thể quán xuyến hết.
"Ban đầu chỉ định gọi giúp đỡ, nhưng bận trông Tiểu Ngọc. Thỉnh thoảng còn giúp Trương Dũng rửa bát đĩa. công việc khách sạn thì đơn giản như . Quầy lễ tân luôn trông coi, em xem đúng , khi khách trả phòng, nhanh chóng dọn dẹp và ga giường gì đó. Chị tính những công việc cứ để trong nhà , thể tiết kiệm tiền cũng . Nếu khách sạn ăn phát đạt, thì thuê thêm phụ giúp dọn dẹp cũng muộn."
Chị dâu thể hiện sự tiết kiệm và lo toan cho gia đình.
Dù mắt khách sạn cũng lợi nhuận, nếu như lúc dùng tiền thuê sẽ tốn kém.
"Chị dâu tính như cũng hợp lý." Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh liếc gật đầu đồng tình.
Chẳng bạo lâu , bà Vương dẫn hai đứa trẻ về nhà. Bây giờ Tiểu Thạch đến tuổi học, mỗi ngày đều cần bà Vương đưa học và đón về.
"Con trai, Tiểu Thanh, về , mau cho xem cháu nội mập mạp của nào!" Bà Vương vội vàng bước tới Tiểu Lỗi.
Vương Tiểu Thanh bế con trai qua cho bà.
"Chú út, thím út!" Tiểu Thạch và Tiểu Ngọc cũng chạy tới xem em bé.
Chị dâu nhanh chóng xuống lầu, tìm thợ mộc mang giường lên, vì nếu để trời tối thì sẽ bất tiện.
Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn bắt đầu bật sáng, Trương Dũng trổ tài nấu nướng, chuẩn một bàn tiệc thịnh soạn với tám món ăn và một bát canh nóng hổi.
"Anh, nấu nhiều món như ?" Vương Tiểu Thanh kinh ngac hỏi.
Cô đang trong giai đoạn cho con b.ú nên cô nhanh đói, thấy mâm cơm đầy ắp như , cô khỏi thèm thuồng.
"Bây giờ nhà tám , nấu chín món cũng tính là nhiều mà!" Trương Dũng bưng các món ăn đậm đà, thơm ngon lên bàn.