Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 99
Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:42:16
Lượt xem: 171
“A!” Trình Dao Dao lộ ra biểu cảm “Ông đùa tôi”: “Gạo trắng đắt nhất ở cung tiêu xã treo biển hành nghề mới 1 mao 7 phân!”
Lão nông nhìn Trình Dao Dao ăn mặc tốt mới nâng giá, bị cô sặc một cái, lập tức nói: “Chỗ tôi không cần lương phiếu. Cháu mua nhiều một chút tôi khuyến mãi cho cháu.”
“Khuyến mãi nhiều hay ít?”
“7 mao.”
“Vẫn đắt!” Trình Dao Dao lấy 2 phiếu vải từ trong bọc ra: “5 mao, hai phiếu vải này cho bác.”
“Phiếu vải!” Mắt lão nông sáng lên, lại nói: “Cháu ép giá quá ác, ít nhất cũng phải 6 mao!”
Trình Dao Dao cười: “Bác cả năm mới được hai phiếu vải, đến cùng có muốn hay không?”
Hai phiếu vải ở trong tay Trình Dao Dao lắc a lắc, con mắt lão nông nhìn chằm chằm, cắn răng lấy tay đoạt đi: “Được được, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cháu, để cháu 5 mao!”
Đầu năm nay thôn xã và thành phố chênh lệch lớn, phân chia vật chất không đồng đều. Người trong thành phố vì lương thực buồng phát rầu, lão nông dân nông thôn lại vì một phiếu công nghiệp hay là 1 phiếu vải cũng có thể gấp đến độ lửa cháy đến nhà.
Đầu năm nay kết hôn ngoại trừ lễ hỏi, còn muốn ba chuyển một vang, kém một chút, một bộ quần áo mới dù sao cũng phải làm? Nhưng lão nông dân không giống trong thành phố, chỉ có thể lấy được một chút vải vóc may quần áo. Nông dân muốn lấy một tấm vải may quần áo, chính là chuyện vô cùng khó khăn.
Con gái lão nông trưởng thành, đang là lúc thích chưng diện, muốn mặc quần áo mới. Nhưng gần đây người bán vải trên chợ đen không tới, trong tay lão nông nắm chặt tiền cũng không có cách nào mua quần áo cho con gái. Thấy phiếu vải trong tay Trình Dao Dao, giá cả vải vóc so với chợ đen tốt hơn nhiều!
Lão nông để Trình Dao Dao chờ ở nguyên chỗ, tự mình chạy đến một bên, hướng vào phía sau cái rương hô lên: “Hầu Tử, Hầu tử, tiếng còi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-99.html.]
“Tiếng còi” ý là chuyện buôn bán đến. Cái rương phía sau truyền đến tiếng thanh niên đang bối rối: “Đến rồi, bao nhiêu?”
Lão nông quay đầu: “Cháu muốn bao nhiêu?”
Trình Dao Dao trợn cả mắt lên, Hầu tử! Cô hoảng hốt vội nói: “5kg. Thuận tiện gọi Hầu Tử tới cho cháu!”
Một thanh niên gầy gò ôm túi lương thực đi tới: “Ai kêu tôi?”
Chỉ thấy một cô gái đẹp đến mức người ta không dám nhìn thẳng đứng dưới mái hiên, mặt mũi tràn đầy kích động nhìn hắn. Hầu Tử nhất thời giật mình, hai tay giật nhẹ trên quần áo dúm dó: “Cô… Cô tìm tôi?”
Trong lòng Hầu Tử nhảy thùng thùng. Hắn còn không có cùng cô gái xinh đẹp như vậy nói chuyện qua đâu, mà ánh mắt cô gái này nhìn hắn, giống như trông thấy… trông thấy thứ gì ăn ngon vậy.
Trình Dao Dao cố nén kích động, trước thanh toán tiền lương thực, để túi gạo trắng giấu bên trong giở của Tạ Ba. Lão nông cất tiền cùng cái túi không vội vàng đi.
Lúc này Trình Dao Dao mới nói với Hầu Tử: “Loại da tốt nhất, anh có mua hay không?”
Hầu Tử nghe thấy sinh ý, tâm thần nhộn nhạo lập tức thu hồi lại, nói: “Mùa hè, da có thể bán nhưng không được giá cao, không mua cái đồ chơi này.”
Trình Dao Dao cầm tấm da cho hắn nhìn: “Loại da này chất lượng khá tốt. Chỉ cần anh mua, tôi mua mấy cân đường của anh.”
Sắc mặt Hầu Tử lập tức trở nên vô cùng cảnh giác: “Ai nói cho cô biết tôi có đường?”
Đường cùng lương thực là vật chợ đen cấm lưu thông, bị bắt hậu quả khá là nghiêm trọng. Những người bán hàng trên chợ đên đều vô cùng cẩn thận.