Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 94

Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:38:34
Lượt xem: 167

Đĩa rau xào thịt và ớt kia rất nhiều, thịt băm dùng tinh bột trộn qua,nhai ở trong miệng tươi non, mặc dù không đuổi kịp tay nghề của mình, nhưng cũng tương đối ngon.

Đầu bếp quán cơm đầu năm nay không phải ăn cũng có thể làm, không có chút vốn, người dân lao động mới không nhận nợ đâu.

Đầu bếp mỗi quán cơm đều có món ăn đặc biệt của bản thân, đĩa rau xào thịt và ớt xanh chính là món ăn đặc biệt của đầu bếp quán cơm quốc doanh.

Một ít gia đình có người ở trong thành, mùa hè không muốn làm cơm hoặc trong nhà mới khách sẽ đến quán cơm mua một phần thịt xào nhỏ, tiêu 9 mao ăn chút đồ mặn.

Nhưng không phải tất cả đồ ăn thịt đều rẻ như vậy. Rau xào thịt thêm ớt nên giá mới rẻ, giá thịt kho tàu cao hơn nhiều, phải 1 đồng 2 mao.

Đầu năm nay mọi người nghĩ vô cùng đơn giản: thịt cho thêm rau xanh không nên bán bằng giá thịt thuần!

Rau xào thịt kèm ớt xanh cũng tương đối ngon. Ớt xanh giòn mà không cay, còn có chút ngọt, ớt xanh xào qua nổi lên nếp uốn, hút nước canh no đầy, ăn chung với mì sợi ngon hơn so với thịt nhiều!

Hương vị đĩa rau xanh kia bình thường, rau xanh trong thành đều chở tới từ nông thôn, hương vị tóm lại kém một chút. Nhưng tăng thêm một chút mỡ lơn, một chút kia không đủ cũng bị che giấu đi.

Trình Dao Dao còn tốt, Hàn Nhân cùng Trương Hiểu Phong mỗi ngày làm việc trong ruộng, lúc này vùi đầu ăn, không quan tâm nói chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-94.html.]

Bát mì Dương Xuân tương đối nhiều, chắc nịch, một bát của Trình Dao Dao, nửa bát chia cho Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong, lúc này bản thân mới vùi đầu ăn mì.

Hai người họ ngay từ đầu còn liều mạng từ chối, Trình Dao Dao nói: “Tôi thật sự ăn không nổi, giữ lại cũng lãng phí.”

Hai người lúc này mới ngượng ngùng nhận.

Mì sợi trắng cho vào bát, cho thêm nước rau xào thịt và ớt trộn lẫn vào, nguyên bản không có mùi vị gì cũng tăng thêm mùi vị thịt cay, làm khẩu vị của người ngon hơn.

Ba bát mì, một món mặn, một món chay đều ăn hết sạch, ngay cả nước canh cũng còn.

Trình Dao Dao sờ bụng, cô lâu rồi không ăn no như vậy. Đời trước mặc dù cô chưa hề chịu qua đói, nhưng ẩm thực chú trọng bảy phần no, phải giữ gìn dáng người và làn da, từ trước đến nay sẽ không để bản thân ăn nhiều.

Sau khi tới đây, cô thường thường cảm thấy đói, lượng cơm ăn cũng nhiều hơn trước kia không chỉ một lần. Nhưng bánh cao lương tạp cô không ăn nổi, dạ dày mảnh mai ăn vào không thoải mái. Hôm nay ăn một bát mì trắng, cuối cùng cũng dễ chịu.

Hàn Nhân phát sầu nhìn Trình Dao Dao: “Lượng cơm ăn của cô sao ít như vậy, giống như chim sẻ. Nghe nói làm việc trong ruộng đậu nành mệt mỏi, sao cô không đói bụng?”

“Tôi… Tôi đói mà. Trời sinh dạ dày của tôi nhỏ à.” Trình Dao Dao có chút chột dạ nhìn đi nơi khác, không dám nói mình làm chút chuyện trong ruộng.

Cô ở trong ruộng đậu nành một ngày có thể làm 2 tiếng đã đỉnh lắm rồi, thời gian còn lại không phải ngủ nướng chính là mò mẫm chơi đùa.

Loading...