Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 849

Cập nhật lúc: 2024-09-16 09:31:08
Lượt xem: 152

Chị Dương chào đón nhiệt tình, cô không vì vậy mà coi thường họ : « Mời ngồi, mọi người ăn gì ? »

Trình Dao Dao tháo khẩu trang ra : « Chị, là em. »

« Ôi, Dao Dao. » Chị Dương cười nói : « Sao em lại đến đây ? Họ là bạn học của em à ? »

Trình Dao Dao cười nói : « Vâng, Chị, chị mang mấy món sở trường của chị lên đi. »

« Được. Các em uống trà trước đi, đồ ăn lập tức có. » Chị Dương mỉm cười đi ra.

Mấy người Triệu Mục từ lúc đi vào vẫn ngồi nghiêm chỉnh, chờ chị Dương đi ra, họ lập tức hỏi Trình Dao Dao.

«Mấy ngày hôm nay cô đi đâu vậy ? »

« Thật sự không có lương tâm mà ! Chúng tôi lo gần chết. »

« Đúng đấy, cô còn nói tìm công việc giúp chúng tôi, bản thân lại mất hút. »

Trình Dao Dao chắp tay trước ngực : «Xin lỗi, xin lỗi, tôi có việc phải làm… »

« Cô có chuyện gì nha, mấy ngày không gặp cô rồi ! » Tần Dương Dương hỏi.

Mặt Trình Dao Dao nóng lên. Mấy cô gái quyết tâm hỏi rõ ngọn nguồn, lúc đầu cô còn muốn nói thẳng nhưng bây giờ không nói ra miệng được. Cô không thể nói cô và Tạ Tam kết hôn, mấy ngày này đều lăn lộn trong biệt thự được.

Nói ra ai tin, bảy ngày, bảy ngày !

Tần Dương Dương hỏi tiếp : « Dao Dao, cô thay đổi rồi. »

Trình Dao Dao không hiểu : « Thay đổi chỗ nào ? »

« Tôi cũng không nói rõ được, chỉ thấy khác trước. Trở nên… đẹp hơn ! »

« Đúng, đúng, tôi cũng thấy vậy. Dao Dao, sao n.g.ự.c cô to hơn vậy ? »

“!!!” Trình Dao Dao che ngực: “Các cô làm gì vậy?”

Triệu Mục cười nói: “Làm sau đâu, bình thường vẫn tắm cùng nhau mà.”

Trình Dao Dao lại nói sang chuyện khác : « Đúng rồi, tôi muốn nói đến công việc ở nhà máy may, các cô có thể đi làm rồi. Tiền công tính theo sản phẩm, nếu làm thuần thục một ngày có thể kiếm được 3,4 đồng.”

“Nhiều vậy sao! Có khó không?”

“Không khó, khâu cúc cho quần áo.” Trình Dao Dao cười nói :  « Máy gắn cúc ở nhà máy chưa hoạt động được, tạm thời cần công nhân. Đây là công việc nhẹ nhõm.”

Mấy cô gái cực kỳ vui mừng, Lý Vệ Hồng nói: “Công việc này còn thoải mái hơn công việc ở xưởng đóng hộp nhiều! Mấy ngày nay chúng tôi mệt muốn c.h.ế.t rồi.”

Tưởng Linh hỏi: “Dao Dao, cô tìm công việc này ở đâu vậy?”

Trình Dao Dao tránh nặng tìm nhẹ nói : « Đây là nhà máy của họ hàng tôi.”

Mọi người không hỏi nữa, họ quay sang nói chuyện khác. Triệu Mục và Ngô Quỳnh nói về tình hình chính trị kinh tế gần đây, Tưởng Linh và Tần Dương Dương thảo luận văn học, một lát sau lại chuyển đến phim truyện Hồng Kông.

Cuối cùng là chủ đề được hoan nghênh nhất. Trình Dao Dao lấy lại tinh thần : «Họ lấy sách Kim Dung ở đâu vậy?”

“Lấy ở đâu, có người trộm từ bên Hồng Kông mang sang đây, cứ ra quầy hàng liền mua được!” Tần Dương Dương thuộc như lòng bàn tay: “Nhưng tôi thích Quỳnh Dao hơn. Quyển “Ngoài cửa sổ” làm tôi rơi bao nhiêu nước mắt đấy, tôi cho cô mượn đọc!”

“Không được, không được.” Trình Dao Dao từ chối ý tốt của Tần Dương Dương.

Mấy người khác cũng cảm thấy hứng thú, Tần Dương Dương còn mang theo quyển sách Quỳnh Dao. Ăn cơm xong, mọi người cùng đến sạp hàng kia.

Người bán sách trẻ tuổi đeo kính mặc sơ mi hoa quần ống loe, hắn tiếng phổ thông: “Cô gái, chọn đi chọn đi, sách mới nhất là Quỳnh Dao, ngoài ra còn có Kim Dung nữa!”

Trên quầy sách có đủ mọi thứ, trong đó có một quyển tạp chí Bát Quát ở Hồng Kông, trên tạp chí in hình nữ minh tinh cặp với người giàu có, tiêu đề thu hút người đọc ở niên đại này cực kỳ đáng sợ.

Trình Dao Dao mở ra xem, cô chọn mấy quyển tạp chí nước ngoài và 7,8 quyển sách Kim Dung và Cổ Long trên sạp: “Tôi lấy chỗ này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-849.html.]

Chủ quán kích động: “Ôi em gái thật sảng khoái, tôi tính 5 đồng thôi!”

“Anh ăn cướp à!” Mấy người Tần Dương Dương nhảy dựng lên, họ ồn ào trả giá.

Chủ quán gãi đầu cười hắc hắc: “Được rồi, được rồi, bán rẻ cho các cô đấy. Hai đồng!”

Trình Dao Dao: “…” Thách giá cao quá đấy, cô đưa 2 đồng cho chủ quán, chủ quán đưa sách báo cho cô.

Trình Dao Dao nói: “Anh tìm tờ báo gói lại giúp tôi.”

“Được!” Chủ quán xoay người giấy báo gói lại.

Trình Dao Dao xem một số quyển khác trên sạp, cô muốn tìm cái gì đó thú vị. Dù sao ở niên đại không có điện thoại, ngày nào cô cũng nhìn mấy con chuột phát chán rồi.

Tần Dương Dương thấy trang bìa quyển tạp chí kia thì tiện tay đổi bản mới. Không ai phát hiện ra, chủ quán gói hết chồng sách báo lại, hắn dùng dây thừng buộc chặt rồi để một góc có thể xách được.

Ký túc xá có người trông coi, mấy người Triệu Mục phải đi về trước. Tần Dương Dương cũng đi về ký túc xá với họ, nhà cô ở Thượng Hải nhưng trong nhà rất chật, Tần Dương Dương lớn như vậy nhưng vẫn phải ngủ chen chúc trong một phòng với anh trai và chị dâu, cô thà ở ký túc xá còn hơn.

Trình Dao Dao đưa địa chỉ nhà máy may cho mấy cô, sáng mai mọi người đến nhà máy báo danh, Trình Dao Dao và mấy cô gái đi đến đầu đường rồi tách ra.

Mặt trời ngả về phía Tây, Tạ Tam đạp xe đi về phía này.

Trình Dao Dao vui vẻ vẫy tay: “Tạ Tam, Tạ Tam!”

Dính người như vậy phải làm sao bây giờ? Tạ Tam mỉm cười đạp nhanh đến, xe đạp vèo cái đi đến trước mặt Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao chỉ đống sách báo dưới chân: “Đoán xem em mua sách gì cho anh nè!”

Tạ Tam hiếm khi được tặng quà, hắn nghiêm túc đoán: “Sách kinh tế học và sách chăn nuôi?”

“…Về nhà anh tự mở ra xem đi.” Trình Dao Dao từ bỏ, cô giang hai tay về phía Tạ Tam.

Tạ Tam ôm cô đặt lên khung xe trước, sau đó buộc chồng sách và đồ vật khác ở yên sau, hắn nhấn chuông xe đạp: “Ngồi vững nhé, về nhà thôi.”

Hai tay Trình Dao Dao bám chặt vào đầu xe, cô nhìn hộp bánh kem treo ở đầu xe thì ngạc nhiên: “Anh mua bánh kem à?”

“Khách hàng tặng.” Tạ Tam ra sức đạp xe, áo sơ mi trắng bị gió thổi phồng lên mang theo mùi cỏ và mùi nắng.

Trình Dao Dao vui vẻ đung đưa chân, cô hát một bài ca nhẹ nhàng.

Sau khi hai người về nhà, Trình Dao Dao bảo Tạ Tam cất bánh kem vào tủ lạnh, bản thân thì chạy nhanh lên phòng tắm rửa. Trời nóng nực, cô chảy đầy mồ hôi, bây giờ không chịu nổi nửa rồi.

Hiếm khi Tạ Tam không đi theo cô vào phòng tắm, hắn vội vàng mở chồng sách kia ra.

Đây là quà em Dao Dao tặng hắn. Em Dao Dao tặng sách gì?

Tạ Tam vừa mở ra liền thấy bên trên cùng là một quyển tạp chí. Tạ Tam tiện tay lật vài trang, sau đó giật mình như bị điện giật, hắn vội vàng gấp sách lại.

Nửa ngày sau Tạ Tam mới thở sâu một hơi, hắn quay đầu nhìn chằm chằm về phía phòng tắm, bên trong vang lên tiếng nước chảy.

Tạ Tam nhăn mày nghiêm túc nhìn quyển tạp chí kia.

Em Dao Dao tặng hắn quyển sách này muốn ám chỉ cái gì…

Tạ Tam thở dài, dựa vào tinh thần nghiên cứu hắn nghiêm túc cầm tạp chí đọc cẩn thận.

Tác giả có lời muốn nói:

Dao Dao: Đoán xem em tặng anh sách gì?

Tạ Tam: Sách chăm sóc heo mẹ sau khi sinh.

Dao Dao: …

 

Loading...