Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 840
Cập nhật lúc: 2024-09-14 12:26:26
Lượt xem: 177
Nền tấm áp phích màu đen, bỗng nhiên Trình Dao Dao quay đầu nhìn lại, da trắng môi đỏ mắt hoa đào, nuốt ruồi cạnh khóe mắt cực kỳ đẹp.
Tháng tư rất bận.
Nhà máy đồ gia dụng bắt đầu khua chiêng gõ trống sản xuất, Tạ Tam vừa đi học vừa bận rộn thu xếp qua lại giữa khách hàng và nhà xưởng. Thực sự khổ cực đến mức một ngày như một năm.
Thôn Điềm Thủy có rất nhiều gỗ, đồ gia dụng trong nhà được làm từ gỗ già, nhà nào cũng có mấy cây gỗ to chứ đừng nói đến người Thượng Hải.
Ở niên đại này, mọi người không có khái niệm gì về gỗ xưa, họ muốn có một cái tủ sắt hơn là tủ gỗ. Một số hộ nhà nông phá hết nhà gỗ xây nhà gạch, họ vứt hết đống gỗ quý ra góc sân mặc gió mặc mưa, có người còn lấy làm củi đốt.
Tạ Tam bảo nhân viên đi thu mua gỗ ở khắp nơi, phần lớn gỗ tốt đều lấy ở vùng quê. Có người còn lên trên núi chặt gỗ tốt chuyển đến nhà máy sản xuất đồ gia dụng.
Vật liệu gỗ được chế thành bàn trang điểm, giường, bàn ghế,… Phần gỗ thừa có thể chế thành hộp đựng đồ trang điểm, lược gỗ và các loại đồ vật nhỏ khác, họ sẽ tận dụng mọi thứ.
Mà những loại dụng cụ gia đình lỗi thời sẽ được bàn tay kỳ diệu của người thợ sửa lại như mới. Nhưng Tạ Tam không bán mà muốn giữ lại để bảo vệ di sản văn hóa, hắn bảo người cất hết vào trong kho. Chờ qua mấy chục năm nữa, giá cả đồ cổ này không thể so sánh nổi.
Tạ Tam thường xuyên nghỉ học, thầy giáo còn lo lắng có phải trong nhà hắn xảy ra chuyện gì hay không.
Trình Dao Dao ghen ghét: “Dựa vào đâu anh xin nghỉ liền được nghỉ, em xin nghỉ thì bị nói là lười?”
“…” Bởi vì em thật sự thích lười biếng. Tạ Tam im lặng nuốt câu này xuống, hắn tiếp tục phụ đạo cho Trình Dao Dao.
Khóa 77 nhập học từ cuối tháng 3, chớp mắt đã đến cuối kỳ. Sinh viên bắt đầu nghỉ hết các hoạt động ở câu lạc bộ để ôn thi học kỳ.
Thi biện luận, kịch,… Tư tưởng tự do của sinh viên mới tràn vào trường, đây là nhóm người nhiệt tình, nổi bất nhất ở niên đại này, trong lòng họ tràn ngập khát vọng. Các thể loại văn học, kịch, tuồng từng bị cấm đều được khôi phục lại, linh hồn tuổi trẻ cũng điên cuồng theo đó.
Bên trong hội trường của trường học thường chiếu phim điện ảnh nhưng vé vào rất hiếm. Sinh viên ngành mỹ thuật thường vẽ vé giả để trà trộn vào, người người nhốn nháo.
Tối hôm đó, Tạ Tam rút ra hai tấm vé rủ Trình Dao Dao đi xem phim.
8 giờ tối, đèn đường dưới ký túc xá lúc sáng lúc tối. Trình Dao Dao vừa tắm xong, mái tóc còn mang theo mùi hương hoa đào, cô ngẩng đầu nhìn Tạ Tam: “Sao giờ này mới đi xem phim?”
“Không phải lần trước em muốn xem phim sao?” Tạ Tam kiềm chế ý định muốn hôn cô, hắn nói: “Nghe nói nữ chính trong phim này rất đẹp.”
Không biết sinh viên nào bản lĩnh cao cường tìm được một đĩa phim tình cảm, nghe nói bộ phim này còn chưa chiếu chính thức ở nhà hát lớn Thượng Hải, đây là bộ phim tình cảm đầu tiên của Trung Quốc không có cảnh hôn nào trong phim. Mọi người đều điên cuồng tranh vé xem phim, Tạ Tam không hứng thú lắm, hắn chỉ nhớ lần trước Trình Dao Dao nói muốn xem phim nên hắn mua hai vé.
Tạ Tam nhớ hết mấy lời nói vớ vẩn của mình ở trong lòng, Trình Dao Dao cảm thấy ngọt kịm, cô nói: “Vậy đi thôi. Nếu không đẹp, chúng ta liền về.”
“Được.” Tạ Tam nắm tay cô, hai người đi thẳng đến hội trường.
Đáng nhẽ bộ phim lần này phải bảo mật, ai ngờ một truyền mười, mười truyền trăm, người đến xem vượt xa dự đoán. Đám người trong hội trường chen lấn chật như nêm cối.
Tạ Tam phản ứng nhanh, hắn che chở Trình Dao Dao đứng trong góc, hai tay hắn chống lên tường vây Trình Dao Dao ở bên trong.
Hội trường tối om ầm ĩ, lúc nói chuyện phải dán vào tai, Trình Dao Dao nói: “Chen chen chúc chúc, biết thế không tới rồi.”
Tạ Tam xin lỗi: “Bây giờ không chen ra ngoài được, lần sau dẫn em đến rạp chiếu phim nhé.”
“Sao anh cắn tai em!” Trình Dao Dao che tai, làn da đỏ ửng.
Tạ Tam cười nhẹ, hắn cúi đầu hôn cô, nụ hôn ngọt ngào kéo dài.
Mập mờ phát sinh trong bóng tối, mọi thứ xung quanh cô giống như thủy triều bị ngăn cách bên ngoài, bên trong chỉ còn đôi tình nhân thì thầm nói nhỏ.
Bỗng nhiên hội trường yên tĩnh lại.
Ống kính lóe sáng, một cô gái mặc sườn xám đứng trên ban công. Da trắng môi đỏ mắt hoa đào, màn hình đen trắng cũng không ngăn nổi vẻ đẹp sắc nét kích thích lòng người của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-840.html.]
Nhìn thoáng qua, màn hình dần dần tối sầm lại. Tim đám người còn đập thình thịch chưa bình phục, trên màn hình xuất hiện một hàng chữ sáng lấp lánh: « Xa xôi ».
Cảnh tiếp theo xuất hiện màu sắc. Từ cách quay của đạo diễn Vinh đến thiết bị kỹ thuật hình ảnh, cảnh quay được thể hiện rõ nét, rực rỡ.
Còn chưa nói đến người trong phim xinh đẹp như vậy.
Trong hội trường vang lên tiếng thảo luận ầm ĩ, kịch bản phim đặc sắc hấp dẫn, mọi người tranh nhau nói: “Không phải đây là Trình Dao Dao sao?”
“Là Trình Dao Dao ngành văn học Trung Quốc.”
“Hoa khôi của trường chúng ta.”
Tiếng thảo luận như thủy triều dâng lên, cuối cùng một người hô to: “Là Trình Dao Dao!”
Khi hai chữ “Xa xôi” xuất hiện, đầu óc Trình Dao Dao liền trống rỗng. Nghe thấy tiếng thảo luận trong hội trường, cô càng luống cuống.
Vòng ôm ấp áp bao lấy cô, Tạ Tam dẫn cô ra khỏi hội trường.
Sau khi ra ngoài, không khí mát mẻ lập tức đập vào mặt, Trình Dao Dao thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Tam nói: “Em Dao Dao, không sao đâu. Bộ phim này sớm muộn gì cũng công chiếu thôi.”
“Em không sao, chỉ là… hơi bất ngờ.” Đầu Trình Dao Dao vẫn còn choáng váng.
Không phải cô sợ nổi trội, nếu cô sợ lúc trước cô đã không đồng ý đóng bộ phim này rồi. Nhưng bây giờ cô rất thích cuộc sống đại học, bộ phim này xuất hiện sẽ làm rối loạn cuộc sống ngày thường của cô và Tạ Tam.
“Em còn tưởng bộ phim này bị rà soát, mấy năm sau mới chiếu cơ.” Trình Dao Dao buồn bực. Dựa theo quá trình lịch sử, thể loại phim này bị cấm chiếu trong thập niên 80 mới đúng.
Tạ Tam nói: “Vậy thì đáng tiếc lắm. Bộ phim rất hay.”
Trình Dao Dao nói: “Anh vừa mới nhìn đã biết bộ phim này hay rồi sao?”
Tạ Tam nói chân thành: “Em ở trong phim rất đẹp.”
Lòng Trình Dao Dao nở hoa, mặt cô tỏa sáng: “Thật sao?”
Tạ Tam nhịn cười, hắn nghiêm túc gật đầu: “Thật. Bộ phim này được công chiếu sẽ nổi tiếng khắp cả nước.”
Đâu chỉ nổi tiếng khắp cả nước, bộ phim này còn được đề xuất tham gia liên hoan phim nước Pháp, sau đó nhận được ba giải thưởng lớn, bộ phim này trở thành bộ phim Trung Quốc đầu tiên nhận được giải thưởng này.
30 năm sau, poster của bộ phim này xuất hiện trên các diễn đàn lớn, nó được lặp đi lặp lại trong giới giải trí đương thời.
Dân mạng chỉ có thể nghe lại bậc cha chú miêu tả lại vẻ đẹp nghiêng thành nghiêng nước của Trình Dao Dao, đáng tiếc sau bộ phim “Xa xôi”, Trình Dao Dao không còn tác phẩm nào khác. Mà hình ảnh của Trình Dao Dao và bộ phim này đều bị một bàn tay lớn xóa đi, người đời sau chỉ có thể xem lại tấm poster duy nhất này.
Có người suy đoán, dựa vào khí chất và vẻ đẹp của Trình Dao Dao, cô nhất định được đại lão kim ốc tàng kiều, nhỡ đâu còn xuất hiện kịch bản cướp người. Không bao lâu sau, topic này bị xóa bỏ giống như suy đoán của chủ topic về phương diện này.
Còn bây giờ bộ phim đó làm Trình Dao Dao trở tay không kịp.
Ở niên đại này, chỉ cần một bộ phim cũng đủ để người ta nổi tiếng. Một khi bộ phim “Xa xôi” công chiếu, nó sẽ nổi tiếng khắp cả nước giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Qua mấy ngày ngắn ngủi, Trình Dao Dao từ hoa khôi của trường đại học Thượng Hải biến thành minh tinh điện ảnh. Đầu năm nay không có người đại diện và bảo vệ, chứ đừng nói đến người phát ngôn.
Lúc trước cô đi học, chỉ tính người học ngành khác và người bên ngoài trường đến đã chật kín lớp học, bây giờ còn cả fan cuồng chạy từ nơi khác tới, mọi thứ lập tức hỗn loạn. Trường học phải tăng thêm bảo vệ và nghiêm cấm người ngoài vào trường quấy rầy học sinh.
May mà Tạ Tam luôn ở bên cạnh cô.