Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 832
Cập nhật lúc: 2024-09-14 09:55:57
Lượt xem: 162
Tạ Tam nắm tay lái giống như ôm Trình Dao Dao vào lòng, hắn cúi đầu liền ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên người cô.
Một đám người trẻ tuổi nhìn thấy đều cười ồn ào. Trong tiếng cười thân thiện của mọi người, Tạ Tam đạp xe vững vàng đi xa.
Xe đạp lao vùn vụt làm người ta xuất hiện cảm giác mất trọng lực. Trình Dao Dao yên tâm tựa vào n.g.ự.c Tạ Tam, cô hưởng thụ gió xuân mềm mại phả vào mặt.
Ký túc xá ở niên đại này thiếu rất nhiều thứ, Trình Dao Dao được sắp xếp ở khu ký túc xá ngành văn học Trung Quốc, Tạ Tam ở ký túc xá tạm thời phía sau thư viện.
Ký túc xá nữ ngành văn học Trung Quốc là một khu nhà tầng kiểu dáng Liên Xô, trước tầng trồng mấy cây ngô đồng, hoàn cảnh yên tĩnh đẹp đẽ. Cạnh khu nhà có một cái ao nhỏ, có thể rửa bát, giặt quần áo. Mỗi tầng đều có một phòng vệ sinh công cộng, nhà tắm cũng dùng chung.
Trình Dao Dao nhìn một vòng, cô khóc muốn về nhà: “Nhà tắm dùng chung! Còn có… Nhà vệ sinh cũng thế…”
“Ngoan. Tháng 5 anh cưới em.” Tạ Tam nhịn cười, hắn ôm cô vuốt lông.
“Em không muốn ngủ ở giường trên.” Trình Dao Dao tủi thân nói: “Em sẽ ngã sấp xuống.”
Nhóm bạn cùng phòng đều không ở đây, hoàn cảnh ký túc xá đơn sơ, giường của bạn cùng phòng gọn gàng sạch sẽ, ngoại trừ chăn gối được xếp gọn thì không còn cái gì nữa. Trình Dao Dao đến muộn, bên trong chỉ còn một cái giường trên cạnh cửa sổ.
Tạ Tam nói: “Chúng ta dọn dẹp chỗ nằm này trước đã. Nếu như em vẫn ở không quen, chúng ta sẽ thương lượng với bạn cùng phòng xem có thể đổi chỗ được không.”
Trình Dao Dao gật đầu: “Được rồi.”
Tạ Tam lắc lắc lan can giường, sau đó xuống tầng mượn dụng cũ vặn chặt lại, rồi làm thêm một cái cầu thang đi xuống. Hắn dùng báo và vải che đồ ở giường dưới trước rồi mới dọn sạch ván giường trên và mặt tường, ngay cả cửa sổ cũng lau sạch sẽ.
Chờ trải xong chiếu và chăn ga, hắn lại mắc rèm cửa và màn thiêu hoa lên. Trình Dao Dao bắt đầu thích chỗ nằm này.
Cô ngồi trên giường vén rèm cửa lên nhìn ra ngoài: “Về sau anh tới tìm em, em có thể thấy anh trước!”
Bên trong đôi mắt hẹp dài của Tạ Tam nổi lên ý cười. Hắn sửa lại hết cửa sổ hỏng và chân bàn nhấp nhô trong ký túc xá. Tạ Tam dặn dò Trình Dao Dao mấy câu rồi xách hành lý sang ký túc xá của mình.
Trình Dao Dao lưu luyến không rời theo sát hắn: “Ngày mai anh đến đón em đi học nhé.”
“Ừm.”
“Nếu bạn cùng phòng bắt nạt em phải làm sao bây giờ?”
“…” Tạ Tam khó khăn lắm mới nuốt xuống câu “Ai dám bắt nạt em chứ?”, hắn trấn an cô: “Không đâu. Có người bắt nạt em, anh sẽ bắt nạt họ giúp em.”
Trình Dao Dao lẩm bẩm nửa ngày giống hệt hôm rời khỏi thôn Điềm Thủy, cô có ý muốn giấu nhóm Cường Cường vào trong vali của mình. Tủng Tủng còn cao hứng đi theo hai người, đến lúc bọn họ ngồi trên máy kéo nói mới biết hai người không có ý định dẫn bọn nó đi cùng, bọn nó đuổi theo cả đường.
Tạ Tam liên tục cam đoan với cô, buổi tối sẽ đến tìm cô. Nếu bạn cùng phòng bắt nạt cô, hắn sẽ đi theo cô ra ngoài ở. Lúc này Trình Dao Dao mới buồn bã để hắn đi.
Gần đến 5h chiều, mấy cô gái cười cười nói nói đi vào ký túc xá. Lúc nhìn thấy Trình Dao Dao, bọn họ đều im lặng chớp mắt, vẻ mặt khác hẳn nhau.
Trình Dao Dao xinh đẹp làm mọi người rung động nhưng cũng không làm họ lộ ra ánh mắt kỳ lạ như vậy.
Trình Dao Dao mím môi, vẻ mặt cảnh giác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-832.html.]
“Cô…” Một nữ sinh tóc ngắn tầm 24,25 tuổi bước lên trước đánh giá Trình Dao Dao: “Sao nhìn cô quen mắt vậy?”
“Đúng, đúng.” Mấy cô gái cũng nói: “Giống như gặp ở đâu rồi vậy.”
Cô gái mặc Bragi nhìn giường trên rồi hỏi: “Chăn của cô?”
Trình Dao Dao nhướng lông mày, cô gật đầu.
Cô gái mặc Bragi híp mắt nhìn chằm chằm cô, đến lúc Trình Dao Dao chuẩn bị nghênh chiến, cô ấy mới vỗ đùi nói: “Sao không chờ chúng tôi về giúp!”
“…À!” Trình Dao Dao vừa giơ họng s.ú.n.g lên liền bị bó hoa tươi chen vào, cô lập tức luống cuống, đôi mắt hoa đào trợn to.
Cô gái tóc ngắn cười nói: “Chúng tôi còn tưởng cô không tới chứ, không ngờ cô xinh như vậy!”
“Ngành văn học Trung Quốc chúng ta có chiêu bài rồi.”
“Trông cô còn nhỏ tuổi nha, có người đưa cô đến trường sao? Giường được dọn xong hết rồi, sao cô không chờ chúng tôi về giúp đỡ nha.”
Mấy cô gái vây quanh Trình Dao Dao nói chuyện nhiệt tình.
Trình Dao Dao cũng điều chỉnh xong tâm tình, cô cười nói: “Tôi nhận được thư báo trúng tuyển trễ nên hôm nay mới đến báo danh được, tôi học ngành văn học Trung Quốc khóa 77, Trình Dao Dao.”
Nữ sinh tóc ngắn cười nói: “Chúng tôi đều học khóa 77! Tôi tên là Triệu Mục, năm nay 25 tuổi, tôi là chị cả ở ký túc xá và là đội trưởng ở phòng này. Về sau cần giúp gì cứ nói với tôi.”
Baragi tên là Tần Dương Dương, mấy cô gái cùng phòng khác gọi lần lượt là Lý Vệ Công, Tưởng Linh, Ngô Quỳnh, Lưu Hi Nhi, Vương Húc Đan. Ngoại trừ Tần Dương Dương là người địa phương, mấy cô gái khác đều là thanh niên trí thức hoặc công nhân, Triệu Mục 25 tuổi, Vương Húc Đan 23 tuổi đã kết hôn sinh con. Trình Dao Dao nhỏ tuổi nhất ký túc xá.
Triệu Mục là mội người chị cả đầy lòng nhiệt tình, cô đưa Trình Dao Dao đến chỗ để chậu rửa mặt và bàn chải đánh răng của mình. Cô nói: “Lan can giường của cô hỏng rồi, buổi tối cô… Ơ, sửa xong rồi.”
Triệu Mục lắc mấy lần, cô phát hiện lan can sửa xong rồi. Mấy cô gái khác cũng phát hiện: “Cửa sổ cũng sửa xong rồi, chân bàn không khập khiễng.”
“Bóng đèn không chập chờn nữa. Ai sửa vậy? Cô sửa sao?”
Trình Dao Dao cười nói: “Không phải tôi sửa. Người yêu tôi sửa.”
Triệu Mục nói: “Không phải cô là thanh niên trí thức sao? Người yêu của cô ở nông thôn à?”
“Anh ấy cũng học đại học, ngành kinh tế.” Trình Dao Dao hất cằm tự hào.
Mấy cô gái khác đều kinh ngạc thán phục. Nhưng không có ai hỏi chuyện tình của Trình Dao Dao, họ chia sẻ thời khóa biểu với cô. Mọi người học chung lớp, Triệu Mục là lớp trưởng: “Cô bỏ lỡ mấy ngày nhưng không sao, tôi đưa vở cho cô chép. Mấy ngày trước cũng không học cái gì quan trọng.”
Buổi tối Tạ Tam đến tìm Trình Dao Dao, Trình Dao Dao nhét một quả hạnh khô vào miệng hắn: “Đặc sản ở quê bạn cùng phòng của em.”
Tạ Tam thấy cô nhảy nhót tưng bừng thì cố ý hỏi: “Bạn cùng phòng thế nào? Có người nào bắt nạt em không?”
Trình Dao Dao phê bình nói: “Sao anh có thể nghĩ họ như vậy được. Tất cả mọi người đều thích em, họ đối xử với em rất tốt, em không muốn dọn đi nữa!”
Lông mày Tạ Tam nhảy lên, hắn bình tĩnh hỏi: “Điều kiện nhà tắm thế nào?”
Khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao lập tức suy sụp, cô lẩm bẩm: “Nhà tắm kia… Anh vẫn nên tranh thủ thời gian cưới em đi.” Nhà tắm công cộng không kém lắm nhưng Trình Dao Dao vừa đi tắm, mấy cô gái khác liền nhìn cô chằm chằm. Có người còn chạy tới hỏi cô có bôi kem dưỡng da không.