Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 810
Cập nhật lúc: 2024-09-10 18:14:10
Lượt xem: 110
Tạ Tam vẫn im lặng đứng một bên hỏi: “Mấy người có giấy bút không?”
Đại diện nhóm thanh niên trí thức đỏ mặt, họ nghĩ Tạ Tam không cho mượn. Ai ngờ Tạ Tam bê một thùng giấy bút và tài liệu ôn tập ra cho bọn họ mang về chia nhau, có thể thấy hắn đã chuẩn bị từ trước.
Bình thường giấy bút không trân quý nhưng lúc này không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Đại diện nhóm thanh niên trí thức đỏ mắt, hắn ôm thùng giấy bút và tài liệu ôn tập quý giá cúi người thật sâu cảm ơn Tạ Tam.
Tạ Tam không chỉ cung cấp tài liệu giấy bút cho bọn họ, hắn còn nhắc nhở đám người trong chuồng bò có hai thầy giáo làm giảng viên đại học.
Xú lão cửu lập tức biến thành trái bánh thơm ngon. Hai thầy không để ý hiềm khích lúc trước, mặc dù không chịu mở lớp học nhưng bên trong chuồng bò vẫn trở thành lớp học nhỏ. Nhóm thanh niên trí thức chen nhau ngồi trong chuồng bò nho nhỏ, bọn họ ngồi trên đống cỏ khô ôm dê nhỏ nghiêm túc nghe thầy giáo giảng bài, sau đó lại tranh nhau đặt câu hỏi.
Trình Dao Dao và Tạ Tam cũng sang chuồng bò, dù sao lúc trước Tạ Tam chưa từng đi học, nếu cứ đi thi đại học sẽ làm người khác chú ý. Ai ngờ lúc đi vào chuồng bò, nhóm thanh niên trí thức đều tranh nhau chào hỏi Tạ Tam, thái độ vừa cảm kích vừa thân thiện với hắn, ngay cả nhóm thanh niên trí thức ở thôn khác tới cũng biết tên Tạ Tam.
Nhóm thanh niên trí thức thôn Điềm Thủy phân chia giấy bút xong liền chép tài liệu ôn tập học ngày học đêm. Nhóm thanh niên trí thức ở thôn khác cũng nghe tin chạy đến mượn chép tài liệu của bọn họ.
“Tên Lưu Vĩ ở thôn chúng tôi đó, quan hệ của tôi và anh ta không tệ lắm. Tôi mượn quyển sách này của anh để chép, ai ngờ anh ta chỉ đưa quyển sách giống bìa ngoài cho tôi. Lúc tôi mở ra xem thì thôi rồi, trong sách toàn viết mấy thứ về vợ chồng không cho người ngoài xem được!” Thanh niên trí thức thôn Đào Am kể chuyện như phim, mọi người đều buồn cười.
Mọi người cười xong đều cảm khái không thôi.
Con người đều ích kỷ. Thi đại học giống như thiên quân vạn mã đi qua cầu độc mộc, bản thân đẩy người khác xuống, mình sẽ có thêm một phần cơ hội. Dạo này mọi ngời đều mượn tài liệu ôn tập khắp nơi, ai cũng bị từ chối hoặc bị thờ ơ, lúc này bọn họ càng cảm nhận rõ cách làm trân quý không vụ lợi của Trình Dao Dao và Tạ Tam.
Nhóm thanh niên trí thức thôn Điềm Thủy tuyên truyền phẩm chất này ra ngoài, họ không che giấu tài liệu ôn tập lấy ở nhà họ Tạ mà chép xong lại cho người khác mượn, họ không quên nói thêm một câu: “Tôi mượn tài liệu này ở nhà họ Tạ đấy, giấy bút cũng do Tạ Tam cung cấp!”
Đối diện với sự cảm kích và lấy lòng của nhóm thanh niên trí thức, thái độ của Tạ Tam vẫn bình tĩnh khiêm tốn, hắn lại thu về một loạt ấn tượng tốt.
Trình Dao Dao nhìn Tạ Tam dần dần tỏa sáng, cô vừa cảm thấy tự hào vừa chua xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-810.html.]
Trình Dao Dao không thích mấy thanh niên trí thức kia, nhưng nhóm thanh niên trí thức này đều nhiệt tình với vấn đề học tập, cô cũng không thể không cảm động được. Huống hồ nếu mấy người này thi đỗ, tương lai chính là nhân tài trụ cột của các ngành nghề khác nhau. Nói không chừng có thể quan hệ tốt với Tạ Tam.
Trời đã tối nhưng chuồng bò vẫn sáng đèn, nhóm thanh niên trí thức chen chúc bên trong mất ăn mất ngủ nghe giảng.
Hai người lén chạy ra ngoài chuồng bò, bên ngoài gió thổi bay áo khoác của Trình Dao Dao và Tạ Tam, cô dựa vào lưng Tạ Tam nói: “Vì sao bọn họ chỉ cảm kích anh mà không cảm kích em?”
Tạ Tam cõng cô lên: “Ngày mai em đưa quyển “Sách tổng hợp toán lý hóa” cho Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân, hai người họ sẽ cảm kích em.”
“Hừ!” Trình Dao Dao vùi mặt vào gáy Tạ Tam: “Anh cõng em đến cổng thông rồi thả em xuống.”
Tạ Tam cười nhẹ. Hắn chưa đi được mấy bước, Trình Dao Dao đã ngủ thiếp đi.
Tạ Tam cõng cô đi đường nhỏ không có người về nhà, mặt trăng trên trời chiếu sáng con đường lát đá xanh hòa với cái bóng làm một.
Mùa đông năm nay rất lạnh. Song cửa sổ dính đầy tuyết, ngồi trong sân đánh răng làm lỗ tai tê cóng.
Trình Dao Dao bị âm thanh đánh nhau của mấy con mèo đánh thức. Tạ Tam bê chậu nước nóng vào, hắn ngồi xổm tách mấy quả cầu lông ra.
Cô thò tay ra khỏi chăn, hơi lạnh phả vào tay, cô lập tức rụt lại.
“Lạnh quá, em không ăn cơm đâu, em ngủ tiếp đây…”
“Ngoan.” Bàn tay ấm áp của Tạ Tam nắm chặt cô: “Hôm nay thi đại học.”