Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-30 11:58:42
Lượt xem: 359

Đại đội trưởng nghe vậy liền quay đầu nhìn về phía người đàn ông ngồi cạnh cầu xử lý lợn rừng.

Phần lớn thôn dân ở xung quanh người thân. Người trong thôn chạy theo tới tìm người, hiện tại thấy Trình Dao Dao hoàn hảo không chút tổn hại trở về, họ tự giác rời đi. Thứ nhất, nhóm thanh niên trí thức và các thôn dân có quan hệ không tốt, việc Trình Dao Dao chạy trốn họ không tiện can thiệp. Thứ hai, thịt lợn thật sự hấp dẫn, đầu năm nay trong bụng mọi người dều thiếu chất béo, nhìn con lợn kia xem, ánh mắt họ hâm mộ muốn nhỏ máu.

Lợn rừng lớn như vậy, có thể nặng đến 200-300 cân, tiểu tử này thật giỏi!

Đại đội trưởng kêu lên: " Tạ Tam, cháu tới đây một chút."

Thợ săn trẻ tuổi đang mổ nội tạng lợn rừng, hắn nghe vậy thì đứng lên, thân hình cao lớn so với nhóm thanh niên trí thức phương bắc tới không thua kém chút nào.

Đại đội trưởng Lâm Đại Phú chắp tay sau lưng uy nghiêm hỏi: "Tạ Tam, lời thanh niên trí thức Trình và thanh niên trí thức tiểu Trình nói cháu cũng nghe thấy được. Cháu tìm thấy thanh niên trí thức Trình ở đâu? Ai nói thật?"

Trình Dao Dao ngạt thở.

Tạ Tam!

Đây không phải là nam thứ trong sách, đại lão tương lai hại c.h.ế.t nguyên chủ sao! Trình Dao Dao hoảng hốt nhìn gương mặt hung ác nham hiểm và đôi tay đẫm m.á.u của hắn, cả người cô run rẩy.

Trình Nặc Nặc cũng nhìn chằm chằm Tạ Tam, cô nói nhẹ nhàng: "Tạ Tam, cảm ơn anh đã cứu chị Dao Dao. Anh tìm thấy chị ấy ở đâu?"

Tạ Tam bị đám người nhìn chăm chú.

Đuôi mắt hẹp dài của hắn đảo qua Trình Dao Dao đứng ở giữa đám người, quần áo của cô ướt nhẹp cọ sát vào người, đường cong cơ thể lộ ra, áo choàng ngắn cũng che không nổi, ánh mắt nóng bỏng của đám đàn ông xung quanh nhìn chằm chằm, thật sự không khéo léo.

Lúc này cô dùng đôi mắt câu người kia nhìn mình chằm chằm, giống như... giống như đang làm nũng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-8.html.]

Sớm biết sợ cần gì phải chạy trốn.

Thấy hắn không lên tiếng, trong lòng Trình Dao Dao lau vệt mồ hôi, trông mong nhìn hắn. Nguyên tác trong sách Tạ Tam rất ghét nguyên chủ, hắn có thể không...

Đại đội trưởng hỏi lại một lần: "Cháu cứ ăn ngay nói thật, không có chuyện gì!"

Ánh mắt mọi người đều tụ tập lại trên người Tạ Tam.

Mặt Tạ Tam lạnh nhạt, hắn mở miệng nói: "Ở rừng già trong khe núi. Cô ấy bị lợn rừng dọa sợ, cháu thuận tiện dẫn cô ấy về."

Hắn tích chữ như vàng, không đề cập tới việc hắn cứu được Trình Dao Dao từ trong miệng lợn rừng, ngược lại chứng minh cho câu của Trình Dao Dao. Lòng Trình Dao Dao nhẹ nhàng trở về chỗ cũ.

Nhóm thanh niên trí thức thảo luận ầm ầm, ánh mắt dị thường nhao nhao b.ắ.n về phía Trình Nặc Nặc.

Nữ thanh niên trí thức tết tóc b.í.m chất vấn: " Trình Nặc Nặc, không phải cô nói Trình Dao Dao thừa dịp đi hái nấm cùng cô bỏ cô lại rồi trốn sao?"

"Tôi... Là tôi không tốt. Tôi không thấy chị Dao Dao đâu, tôi còn tưởng chị ấy lại giống hai lần trước muốn về nhà, là tôi không tốt. »

Nước mắt Trình Nặc Nặc rơi liên tục, cô cố gắng xin lỗi : « Đều tại tôi gây hiểu lầm ! »

Trình Dao Dao không để ý đến cô ta, cô quay đầu tức giận nói với nhóm thanh niên trí thức: « Vậy sao các người cũng không đến tìm tôi ? Một mình tôi bị bỏ rơi trên núi, các người biết rõ trên núi có sói ! »

Trình Dao Dao cùng em kế đấu trí đấu dũng nhiều năm như vậy, am hiểu sâu sắc làm sao khóc làm sao hùng biện mới có thể làm đám người đồng tình.

Cô khóc lóc kể lể vài câu, cô học theo bộ dáng kiêu căng của nguyên chủ hầm hừ chỉ vào đám người nói : « Thật ra các người đều cho là tôi trốn, không ai tới tìm tôi ! Tôi suýt nữa bị chó sói ăn rồi! »

Nhóm nam thanh niên trí thức thấy cô khóc lòng đều tan chảy, họ vội vàng chỉ lên trời thề mình tuyệt đối không có. Bọn hắn đến buổi trưa mới biết Trình Dao Dao chạy trốn, sau đó lập tức dầm mưa đi tìm người!

Loading...