Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 791
Cập nhật lúc: 2024-09-09 08:47:03
Lượt xem: 210
Lòng Trình Dao Dao nóng như lửa đốt, cô chờ một lúc lâu Tạ Tam mới trở về. Trên mặt và cánh tay hắn dính đầy than đen, trên trán chảy đầy mồ hôi, hắn nói với bà Tạ: “Lửa tắt rồi. Trình Nặc Nặc phóng hỏa, cô ta bị bắt lại rồi.”
Bà Tạ cũng không thấy ngoài ý muốn, bà nói: “Tâm tư cô gái này quá độc ác.”
Người nông dân sống không dễ dàng, chuyện phóng hỏa đốt nhà đốt người chính là muốn diệt cả nhà người ta. Huống chi Trình Nặc Nặc là người ở nơi khác tới, thanh danh bê bối, dù người dân thôn Điềm Thủy tốt tính thế nào cũng không dễ dàng tha cho cô ta.
Tạ Tam nhìn Trình Dao Dao, hắn mím môi nói: “Người trong thôn rất kích đông, suýt nữa đánh bác trai.”
Trình Dao Dao kêu lên, Tạ Tam lập tức nói: “Tên tâm, anh ngăn cản rồi. Chỉ là thím Ngân Quế đuổi cả nhà họ ra rồi, Trình Nặc Nặc bị chói trong chuồng bò, bác trai cũng đi cùng. Đúng lúc Lâm Gia Kỳ ở trong thôn, ngày mai cậu ấy sẽ gọi đồng nghiệp đến điều tra, đến lúc đó Dao Dao cũng phải phối hợp.”
Bà Tạ đau lòng ôm Trình Dao Dao, bà không vui nói: “Trình Nặc Nặc tạo nghiệp, liên quan gì đến Dao Dao?”
Tạ Tam nói: “Chuyện phóng hỏa nhằm vào Dao Dao, Dao Dao cần khai báo.”
Lúc này bà Tạ mới thôi.
Sáng sớm hôm sau, quả nhiên có mấy người công an vào thôn điều tra, một người trong đó là Lâm Gia Kỳ. Bọn họ đi điều tra từng nhà, lúc đến nhà họ Tạ, mấy người công an trẻ tuổi thấy mặt Trình Dao Dao thì ngây dại.
Trình Dao Dao quen ánh mắt này rồi, Tạ Tam che cô lại, hắn lạnh giọng nhắc nhở: “Muốn hỏi gì thì hỏi đi.”
Lâm Gia Kỳ trừng mắt nhìn mấy tên không có tiền đồ này, bản thân cũng không nhìn Trình Dao Dao, tránh tâm thần nhiễu loạn. Công an ho khan, sau đó nghiêm túc hỏi các việc liên quan.
Trình Dao Dao trả lời chi tiết từng vấn đề bao gồm chuyện phóng hỏa nhằm vào cô.
Mấy người Lâm Gia Kỳ quan sát sân vườn. Họ thấy cây củi lửa rơi đúng vào đống lửa trong sân, có thể thấy người phóng hỏa đã nắm chắc vị trí. Đống củi này ở ngay gần phòng Trình Dao Dao, nếu không dập tắt kịp thời, hậu quả khó mà lường được. Mưu đồ của người phóng hỏa rất rõ, cô ta nhắm vào Trình Dao Dao.
Họ nhớ lại gương mặt cháy thảm thiết không nỡ nhìn của Trình Nặc Nặc rồi lại nhìn gương mặt xinh như hoa của Trình Dao Dao, Lâm Gia Kỳ tức giận: “Đây là hành vi phạm tội cực kỳ xấu xa!”
Mấy người công an trẻ tuổi cũng tràn đầy căm phẫn, họ lập tức ghi lại chi tiết rồi rời đi.
Tạ Tam đưa họ ra ngoài, Trình Dao Dao cũng đi ra cổng, cuối cùng cô cũng thấy tác phẩm kinh điển của Trình Nặc Nặc. Đầu ngõ nhỏ cháy đen thui, có vài chỗ vẫn bốc khói, tường đá đều bị đốt cháy đen. Tường nhà họ Tạ cao nên không tổn thất gì nhiều, có nhà tường bao thấp, ổ gà bị cháy, mười mấy con gà không bị đốt c.h.ế.t thì cũng bị khói hun chết, phụ nữ nhà kia khóc to, bà kéo Trình chinh bắt ông bồi thường tiền.
Mặt và cánh tay Trình Nặc Nặc bị bỏng nhiều chỗ, vết thương chỉ được bôi thuốc qua loa, cô bị kéo đến xác nhận hiện trường. Ngụy Thục Quyên cúi đầu, sắc mặt Trình Chinh càng thảm hại.
Người trong thôn vây quanh bọn họ chửi mắng, có người còn muốn xông lên đánh họ nhưng bị nhóm công an cản lại.
Trình Chinh là một phần tử trí thức cao cấp, nhưng bây giờ cổ áo dúm dó, kính mắt bị đập vỡ tan. Trên mặt bầm tím, trên mu bàn tay cũng có mất vết bỏng, tối qua ông cứu Trình Nặc Nặc nên bị đốt cháy.
Lúc này phải chịu đựng sự mắng chửi của đám người, ông hận không thể chui đầu vào trong kẽ đất. Trình Nặc Nặc vẫn cười lạnh giống như không áy náy chút nào về hành vi của mình.
Lúc đối mặt với Trình Dao Dao, đôi mắt lõm vào như giếng cạn mới nổi lên gợn sóng. Trình Dao Dao mặc váy hồng, da trắng môi đỏ đứng trước cổng, trên người không có vết thương nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-791.html.]
Trình Chinh vừa xấu hổ vừa vui mừng nhìn Trình Dao Dao, ông lẩm bẩm: “Dao Dao… Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt.”
Trình Nặc Nặc nghe thấy lời này, gương mặt lập tức co quắp làm vết thương bị kéo căng đau đớn.
Cô thấy đôi môi của Trình Dao Dao mấp máy im lặng phun ra mấy chữ: “Đáng đời cô.”
Trình Nặc Nặc kích động, cô nhào về phía Trình Dao Dao: “Trình Dao Dao! Mạng cô thật lớn, sao lửa không đốt c.h.ế.t cô đi!”
Mấy người công an vội vàng giữ cô lại, Lâm Gia Kỳ nghiêm khắc quát to: “Mọi người đều nghe thấy rõ, lời Trình Nặc Nặc vừa nói chính là bằng chứng chứng minh hành vi phóng hỏa của cô ta!”
“Đúng vậy! Chính cô ta làm!”
“Ngay cả chị ruột của mình cũng hại, đúng là đồ độc ác!”
Trình Nặc Nặc giống như bị điên, cô giãy dụa làm mấy người đàn ông suýt nữa không giữ được cô, gương mặt vừa dữ tợn vừa bỏng giống như quỷ bò ra từ địa ngục.
Bỗng nhiên thân thể cô co quắt, cả người vặn vẹo trượt ngã xuống đất, bên trong ống quần chảy một dòng m.á.u đen.
Ngụy Thục Quyên hét thảm, bà nhào tới: “Con gái của tôi! Nặc Nặc, con làm sao vậy? Giết người rồi!”
Trình Chinh cũng kêu lên: “Bác sĩ! Đưa con bé đến bệnh viện đi, đưa đến bệnh viện đi!”
Trình Dao Dao nhíu mày, cô không rõ Trình Nặc Nặc đang giả vờ hay ngất thật, nhìn bộ dáng kia cực kỳ đáng sợ. Cô lặng lẽ đặt bình nhỏ vào tay Tạ Tam: “Đi hỗ trợ đi.”
Bên trong đôi mắt của Tạ Tam hiện lên sự nghi ngờ, cô nói: “Chết như thế thì có lợi cho cô ta quá!”
Tạ Tam lập tức hiểu rõ, hắn bước nhanh chân tới đẩy Trình Chinh ra: “Ai giúp một tay đưa cô ấy đến bệnh viện đi!”
Người trong thôn không muốn chạm vào chuyện bẩn thỉu này, đặc biệt là những nhà bị cháy. Lâm Gia Kỳ bước nhanh tới giúp Tạ Tam đỡ Trình Nặc Nặc lên.
Con giận của thôn dân cũng dịu dần trước vấn đề sống chết, họ ồn ào nói: “Đây là m.á.u sảy thai! Mau đưa đến bệnh viện đi, mau lên!”
Tác giả có lời muốn nói:
Có lẽ đến chương sau Trình Nặc Nặc sẽ logout. Không biết mọi người có vui không? Chương sau còn sảng khoái hơn.
Tiếp đó là sự nghiệp thi đại học, tôi sẽ cố gắng hoàn thành sớm. Cuối cùng là mấy chương ngoại truyện ngọt ngào nữa ❤