Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 781: Không nhận nợ
Cập nhật lúc: 2024-09-08 19:52:39
Lượt xem: 135
Trình Dao Dao nói chuẩn. Chưa ăn cơm xong, nhà sát vách đã náo loạn rồi.
Tiếng đập cửa vang lên ngoài cổng nhà Tạ, thím Ngân Quế ồn ào: “Tạ Tam, Tạ Tam mau tới đây!”
Một bàn đồ ăn nóng hổi, Tạ Tam vừa ăn được một nửa. Tạ Tam đặt đũa xuống muốn đứng dậy, Trình Dao Dao nói: ‘Đừng để ý đến bọn họ.”
Tạ Tam nói: “Anh đi một lát rồi quay lại ngay.”
Trình Dao Dao trừng hắn. Tạ Tam không dám động, hắn nhìn bà Tạ.
Trình Dao Dao tức giận: “Em nấu nhiều món như vậy, anh ăn xong rồi đi!”
Bà Tạ khuyên nhủ: “Dao Dao, cháu để Chiêu ca nhi đi đi, hôm nay là Tết Đoan Ngọ, không thể quấy rầy nhà thím Ngân Quế được.”
Trình Dao Dao nghe vậy thì nghĩ nghĩ, lúc này cô mới đồng ý.
Tạ Tam khoác áo cầm đèn pin ra ngoài, hắn đóng cửa sân lại. Âm thanh ồn ào ở nhà bên cạnh vang lên không ngừng, Tủng Tủng và mấy con ch.ó khác sủa gâu gâu, trong không gian yên tĩnh cực kỳ chói tai.
Năm nay nhờ phúc nhà trồng nhau, các gia đình trong thôn Điềm Thủy có thể đón một cái Tết vui vẻ, lúc này họ lại nghe thấy tiếng mở cửa liên tục, mọi người đều chạy ra cửa xem náo nhiệt.
Thức ăn trên bàn nóng hổi nhưng lực chú ý của mọi người đều chuyển sang nhà thím Ngân Quế.
Bà Tạ múc một bát canh cho Trình Dao Dao: “Dao Dao, mẹ kế của cháu luôn như thế… Bố cháu không quản sao?”
“Tình huống trong đó rất phức tạp, một hai câu không nói rõ được.”
Trình Dao Dao nhớ lại ký ức của nguyên chủ, Trình Nặc Nặc luôn giở trò, tính tình nguyên chủ nóng nảy, hai chị em xảy ra xung đột, Trình Chinh sẽ theo thói quen cho rằng Trình Dao Dao sai. Lần nào nguyên chủ cũng bị bố Trình hiểu lầm, phê bình. Lâu dần ngay cả việc giải thích, cô cũng không nguyện ý.
Hàn Nhân đồng tình vỗ vai cô: “Trăm nghe không bằng mắt thấy, bây giờ tôi hiểu vì sao cô không muốn về Thượng Hải rồi.”
Cô không hề muốn trở về. Trình Dao Dao đang định giải thích, mấy người đều dùng ánh mắt đồng tình, đau lòng nhìn cô, cô đành phải thở dài, bày ra vẻ mặt oán giận.
Tạ Tam đi một chuyến đến tận đêm khuya mới về. Trình Dao Dao tắm rửa xong nằm trên giường, cô nghe thấy tiếng Tạ Tam múc nước trong sân thì tỉnh lại, tiếng Tủng Tủng sủa vang lên không ngừng.
Trình Dao Dao mặc váy ngủ đi dép lê ra ngoài sân: “Tạ Tam?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-781-khong-nhan-no.html.]
Ánh trăng như nước, Tạ Tam cởi trần tắm trong sân, vai rộng eo thon, cơ bắp dính đầy nước phát sáng trong đêm.
Hắn nghe thấy tiếng thì nhìn sang: “… Anh đang tắm.”
Hai tay Trình Dao Dao che mắt, cô nhìn hắn qua kẽ tay.
Tạ Tam đành phải lau nước trên tóc và người, sau đó mặc áo ba lỗ, hắn xách Tủng Tủng về ổ rồi đi tới ôm Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao được Tạ Tam ôm về phòng, cô ôm cổ hắn nói: “Sao anh về muộn vậy?”
Tạ Tam nói: “Đi bệnh viện một lúc.”
Trình Dao Dao ngửi mùi trên cổ Tạ Tam, hơi nước lạnh buốt hòa cùng mùi xà phòng và hơi nóng trên người Tạ Tam, rất thơm: “Trình Nặc Nặc làm sao?”
“Bác trai bị thương.” Tạ Tam phát hiện thân hình trong n.g.ự.c cứng đờ, hắn vội vàng vuốt lông: “Không sao, trên trán bị một cái đĩa đập vào rách da, kính mắt vỡ nát.”
Trình Dao Dao ngẩng đầu lên, đôi mắt hoa đào tức giận: “Đang êm đang đẹp, sao bố lại bị thương? Có phải do Trình Nặc Nặc làm không?”
Tạ Tam gật đầu, hắn nói: “Bọn họ muốn ở lại mấy ngày.”
“Nhà họ Thẩm không đồng hôn sự đúng không?” Trình Dao Dao giận dữ: “Cho nên Trình Nặc Nặc điên lên đánh bố em?”
Tạ Tam nhỏ giọng dỗ Trình Dao Dao, hắn không nói gì thêm. Trình Chinh là người cực kỳ để ý mặt mũi, cũng là người hay bao che khuyết điểm. Tạ Tam đưa hắn đến bệnh viện kiểm tra băng bó, Trình Chinh không chịu nói vì sao lại bị thương.
Coi như Trình Chinh không nói, trong thôn không có bí mật gì có thể giấu được. Ngày hôm sau người trong thôn đều biết Trình Nặc Nặc làm bố mình bị thương.
Chuyện này do trứng gà gây ra.
Thím Ngân Quế nhận 5 đồng của Trình Dao Dao, bố Trình lại cho thêm 2 đồng, đây là thu nhập lớn đối với một gia đình nông thôn.
Thím Ngân Quế cao hứng đến nhà mẹ đẻ lấy 40 quả trứng gà, sau đó hái ít dưa chuột và cà chua rồi dùng giỏ tre mang về, làm bộ mua ở nhà họ Tạ. Ai ngờ Ngụy Thục Quyên không nói một câu cảm ơn nào, bà lập tức giật cái giỏ đếm đi đếm lại mấy lần rồi cầm về phòng.
Một lát sau, bà lại đến phòng bếp mượn bếp nấu trứng gà đường đỏ. Thím Ngân Quế đang nấu cơm cũng đành phải bê nồi thịt ra nhường cho bà.
Ngụy Thục Quyên đang nấu trứng gà đường đỏ thì thấy Trình Chinh và mẹ Thẩm về, bà hí ha hí hửng đi ra gọi “Bà thông gia”, sau đó còn kéo tay hỏi chuyện lễ ăn hỏi.
Sắc mặt mẹ Thẩm khó coi, Trình Chinh cũng không để ý mặt mũi quát to: “Người ta không chịu cưới con gái của bà đâu! Bà đừng nằm mơ nữa!”