Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 765
Cập nhật lúc: 2024-09-07 21:18:15
Lượt xem: 111
Trong mắt Lục Thanh Đường hiện lên ý nghĩ sâu xa, trên mặt hắn vẫn làm như không có việc gì cười nói: “Thấy nhà em cũng biết. Năm đó nhất định rất thịnh vượng.”
Ai ngờ mặt Tạ Phi đỏ bừng lên, cô giậm chân nói: “Bây giờ anh biết tất cả mọi chuyện rồi! Anh hài lòng chưa?”
Lục Thanh Đường hỏi: “Cái gì?”
Tạ Phi ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt nai con đỏ ửng: “Anh luôn bắt nạt tôi, thăm dò tôi, anh hỏi chuyện trong nhà tôi, bây giờ anh biết nhà tôi là địa chủ, thành phần không tốt, anh hài lòng chưa?”
Lục Thanh Đường nhìn cô giống như nhìn con thỏ nhỏ bị chọc giận, một lúc sau hắn mới che trán bật cười: “Tạ Phi, em cảm thấy anh luôn luôn bắt nạt em sao?”
Lục Thanh Đường cười đủ rồi thì buông tay ra, bên trong đôi mắt hoa đào không có ý cười nào. Chó mập nằm trên vài hắn, nó hí ha hí hửng cắn áo da jacket của hắn, Tạ Phi thấy thì hoảng sợ, cô sợ hắn bóp c.h.ế.t Tủng Tủng.
Lục Thanh Đường vươn tay ra, Tạ Phi liền hét lên. Ai ngờ hắn lại lấy một cái hộp ở trong túi ra: “Anh xem tư liệu thì biết hôm nay là sinh nhật em. Quà sinh nhật, em có chịu nể mặt anh nhận lấy không?”
Tạ Phi nói: “Không…”
Lục Thanh Đường cắt ngang lời cô: “Chiều nay anh lên xe lửa về Thượng Hải.”
Tạ Phi mở to mắt: “Anh… Anh về Thượng Hải?”
“Ừm.” Lục Thanh Đường nhìn đồng hồ: “Bây giờ anh phải đi rồi.”
Tạ Phi cẩn thận vươn tay ôm chó mập vào trong ngực, cô cảnh giác lùi về sau: “Anh mau đến trạm xe lửa đi, đến trễ… đến trễ sẽ không tốt đâu.”
Nụ cười quanh năm không rời của Lục Thanh Đường cứng đờ, hắn cắn răng nói: “Tạ Phi, em không còn lời gì muốn nói với anh sao?”
Tạ Phi chỉ cảm thấy mây tan trăng sáng, giọng nói cô trở nên mừng rỡ: “Chúc anh thuận buồm xuôi gió.”
Sắc mặt Lục Thanh Đường xanh xám. Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tạ Phi rồi nhét cái hộp vào lòng bàn tay cô: “Cầm lấy.”
Hắn cúi đầu nhìn Tạ Phi, hắn dùng giọng điệu uy h.i.ế.p chưa từng nói với người con gái nào nói với cô: “Nếu anh biết em ném nó đi, anh sẽ hôn c.h.ế.t em.”
Đôi mắt nai con của Tạ Phi lập tức long lanh nước.
Lục Thanh Đường nhìn là da mềm mại ở khoảng cách gần, trong lòng hiện lên suy nghĩ độc ác: Cô rất thích hợp với việc khóc.
“Xoẹt”, mặt Lục Thanh Đường ẩm ướt, bỗng nhiên hắn lui ra. Chó mập lè lưỡi hí ha hí hửng duỗi bốn cái chân nhỏ về phía hắn.
Lục Thanh Đường sờ nước bọt mang theo mùi sữa thối dính trên mặt, sắc mặt hắn đen như đ.í.t nồi.
Tạ Phi nhìn sắc mặt hắn thì ôm chặt chó mập lùi về sau, cô không nhịn được cười ra tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-765.html.]
Bầu không khi u ám lập tức bị phá tan.
Bỗng nhiên trong sân vang lên tiếng nói dịu dàng: “Tiểu Phi, Tiểu Phi, em ở đâu vậy?”
Lục Thanh Đường thò đầu ra ngoài cửa cổng, mái tóc đen nhánh như dòng suối, gương mặt xinh đẹp làm lòng người rung động.
Tạ Phi giật mình: “Chị Dao Dao, em.. em đang…”
Tạ Phi đẩy Lục Thanh Đường ra, cô vội vàng chạy đến chỗ Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao nhìn phía sau cô: “Vừa rồi em nói chuyện với ai vậy?”
“Không, không có.” Tạ Phi bị dọa cứng đờ: “Em đang nói chuyện với Tủng Tủng, em bảo nó đừng cắn đồ linh tinh.”
Rõ ràng Trình Dao Dao thấy một bóng hình lóe lên. Cô nhíu mày kéo Tạ Phi vào nhà: “Vậy chúng ta vào đi.”
Hai người đi vào sân, Trình Dao Dao khóa chặt cửa cổng.
Tạ Phi chột dạ: “Chị Dao Dao, chị tìm em làm gì?”
Trình Dao Dao duỗi lưng: “Tạ Tam đang học tiếng Anh, chị đi lấy dâu tây ăn thì thấy cửa cổng mở ra, em cũng không ở đây, chị còn tưởng em ở bên ngoài làm gì chứ.”
Tạ Phi vội nói: “Chị về phòng đọc sách đi, em lấy cho.”
Trình Dao Dao nói: “Được rồi, em lấy nhiều một chút nhé, chúng ta cùng nhau ăn.”
Trình Dao Dao lại quay về phòng. Tạ Tam ngồi trước bàn học chăm chú đọc sách, áo sơ mi cũ trên người không thể che hết đường cong cơ thể, gương mặt hắn cực kỳ đẹp trai.
Trình Dao Dao bồ nhào lên lưng hắn, Tạ Tam như mọc mắt ở sau lưng, hắn xoay người ôm cô: “Nhanh như vậy à?”
“Tiểu Phi đang lấy.” Trình Dao Dao nằm trên lưng Tạ Tam, cô thấy quyển sách tiếng Anh trong tay hắn thì nói: “How are you?”
Tạ Tam nói: “I’m fine, just miss you.”
Giọng điệu trầm thấp dùng tiếng Anh nói lời tâm tình làm mặt Trình Dao Dao đỏ bừng: “Trong sách không viết như vậy, bạn học Tạ Tam, bạn bị trừ điểm.”
“Trừ mấy điểm?”
“Trừ một điểm.” Trình Dao Dao cọ vào gáy Tạ Tam: “Còn 99 điểm nha.”
Trình Dao Dao ngọt ngào đến váng đầu, cô cũng quên nói chuyện không thích vừa rồi của Tạ Phi cho hắn biết.