Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 721
Cập nhật lúc: 2024-09-04 15:03:47
Lượt xem: 131
Tạ Tam bật cười, hắn ôm eo cô: “Chờ muộn như vậy có buồn ngủ không?”
“Hơi buồn ngủ.” Trình Dao Dao nhìn hắn, đôi mắt hoa đào vừa ngây thơ vừa ngay thẳng: “Nhưng anh chưa về, em chưa ngủ được.”
Dạo này Tạ Tam bận tối mày tối mặt, trời tối mịt mới về nhà, thỉnh thoảng ăn lung tung ở bên ngoài, không thì để bụng đói quay về. Trình Dao Dao không nỡ để Tạ Tam ăn cơm thừa, cô luôn nấu đồ ăn khuya cho hắn.
Trình Dao Dao thúc giục: “Anh đi tắm rửa đi, em sắp nấu mì xong rồi.”
Tạ Tam nói: “Anh nhóm lửa giúp em.”
Trình Dao Dao cười ngọt ngào: “Vâng.”
Bên trong bếp lò đầy than tro. Tạ Tam gạt tro tàn ra, sau đó lấy một ít gỗ vụn nhét vào rồi thổi, lửa lập tức bốc cháy. Trình Dao Dao cắt bột mì thành sợi nhỏ rồi cho vào nồi.
Hơi nước lượn lờ, hai người nhìn nhau qua màn sương, cảm giác m.ô.n.g lung, xinh đẹp như ngắm hoa trong sương mờ. Ánh mắt chứa tình yêu nồng nàn của Trình Dao Dao nhìn về phía hắn, Tạ Tam hỏi: “Cường Cường đâu?”
“…” Mấy lời dịu dàng của Trình Dao Dao trôi theo nước, cô tức giận nói: “Chạy theo Nhưỡng Nhưỡng rồi.”
Nhưỡng Nhưỡng là tên Trình Dao Dao đặt cho mèo trắng, Cường Cường Nhưỡng Nhưỡng ghép thành một đôi. Trình Dao Dao thấy Tạ Tam không tin thì nói: “Thật mà. Nó ngậm một túi cá con em vừa mới nấu làm lương khô đi tìm mèo hoang rồi.”
Tạ Tam nói: “Chỗ lương khô đó đủ cho nó ăn đến cổng thôn sao?”
Trình Dao Dao nghĩ nghĩ, cô buồn rầu lo lắng: “Cường Cường không có cá con, Nhưỡng Nhưỡng liền ghét bỏ nó vừa ngốc vừa béo, sau đó vứt bỏ nó chạy theo con mèo khác. Cường Cường ngốc như vậy, nó không tìm thấy đường về nhà, một con mèo lưu lạc bên ngoài, sau đó đến ăn chực ở nhà người khác, người ta chê nó ăn nhiều lại đuổi nó ra ngoài.”
Trình Dao Dao vừa sắp xếp một câu chuyện đau thương cho Cường Cường vừa đổ thêm nước vào nồi.
Đổ 3 lần nước vào nồi, chờ nước sôi lần thứ ba, Trình Dao Dao dùng cái muôi lưới vớt mì sợi ra. Muôi lưới rất to, Trình Dao Dao phải dùng hai tay mới nhấc lên được, cô không muốn Tạ Tam giúp mà tự mình run rẩy nhấc muôi lưới lên cao, bộ dáng kia cực kỳ đáng yêu.
Không đợi Trình Dao Dao mở miệng, Tạ Tam lấy một cái bát mới để bên dưới đựng sợi mì nóng hổi, một tay thì đỡ muôi lưới.
Trình Dao Dao thở phào, cô lắc tay: “Cái muôi lưới này nặng quá!”
Tạ Tam nói: “Chờ anh rảnh, anh bện một cái nhỏ hơn cho em.”
“Ai biết bao giờ anh mới rảnh.” Trình Dao Dao thì thầm, cô bắt đầu cho gia vị vào bát mì.
Nước tương, rau thơm và tương ớt đặc chế của Trình Dao Dao. Còn một thứ quan trọng nhất.
Trình Dao Dao kiễng chân lấy bình mỡ lợn xuống, mỡ lợn mới rán xong đông lại trắng bóng, cô múc một thìa cho vào bát mì, mỡ lợn trắng bóng tan ra. Cô dùng đũa khuấy đều lên, mùi mỡ lợn bay thẳng vào mũi làm con sâu tham ăn trong bụng kêu ục ục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-721.html.]
Trình Dao Dao trộn mì xong quay người lại thì thấy Tạ Chiểu biểu hiện kỳ quái.
“Anh làm gì mà cười ngốc như vậy?”
Tạ Tam giữ chặt đôi tay bê bát mì của cô: “Em Dao Dao, em đang oán trách anh không dành nhiều thời gian cho em sao?”
“… Anh nói lời này nhiều lần rồi!” Trình Dao Dao đặt bát vì vào tay hắn: “Anh ăn nhanh đi!”
Tạ Tam rất đói. Có món gì có thể thỏa mãn cơn đói như mì trộn mỡ lợn chứ? Tay nghề của Trình Dao Dao cũng rất tốt. Bột mì trắng trộn với bột mì Phú Cường mềm dẻo, mùi hương cay cay, tay nghề và gương mặt của Trình Dao Dao đều hiếm có như vậy.
Tốc độ ăn của Tạ Tam rất nhanh. Lúc nhai nuốt, cái cổ nhấp nhô mang theo hương vị đàn ông. Bát mì nhanh chóng hết sạch, bên trong chỉ còn cái bát không. Trình Dao Dao lấy thêm canh cho hắn, Tạ Tam uống nước canh mì nóng hổi, cả người đổ mồ hôi, hắn thỏa mãn thở một hơi.
Lúc ngẩng đầu lên thì thấy Trình Dao Dao chống cằm mỉm cười nhìn hắn.
Tạ Tam hơi xấu hổ, hắn giải thích: “… Anh đói. Em Dao Dao nấu mì ngon lắm.”
Trình Dao Dao không chê cười hắn, đặt tay lên mu bàn tay của hắn: “Vậy ngày nào em cũng nấu cho anh. Mì xào gạch cua, mì khô nóng, mì Bương Bương, mì trộn tương, ăn thay đổi mỗi ngày.”
Mì xào gạch cua.
Mì khô nóng: Món mì nổi tiếng ở Vũ Hán.
Mì Bương Bương: Một loại mì khá phổ biến, xuất xứ từ vùng Quan Trung, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc.
Mì trộn tương: Một loại mì truyền thống của Trung Quốc. Nó có nguồn gốc từ vùng Đông Bắc, Trung Quốc.
Ánh đèn chiếu lên gương mặt dịu dàng của Trình Dao Dao.
Một ngày không gặp như cách ba năm, những người yêu nhau không bao giờ muốn cách xa nhau. Dù chỉ ngồi yên lặng dưới ánh đèn, không khí cũng cực kỳ ngọt ngào.
Cuối cùng Tạ Tam vẫn phải hạ quyết tâm, hắn kéo Trình Dao Dao dậy: “Đi ngủ thôi, Ngày mai còn phải dậy sớm chở hàng.”
Hôm nay hai người mới ngồi nói chuyện được nửa tiếng. Trong lòng Trình Dao Dao không muốn, nhưng Tạ Tam lại không nghe thấy tiếng lòng của cô, hắn bảo cô đi tắm rửa. Đến lúc nằm trên giường rồi, Trình Dao Dao vẫn lẩm bẩm.
Tạ Tam đắp kín chăn cho cô, cả người Trình Dao Dao liền chui vào chăn.
Tạ Tam vỗ nhẹ chăn, hắn nói: “Mấy ngày nữa vận chuyển xong nhóm đồ ăn cuối cùng, anh có thể ở cùng em rồi.”
Cái chăn lập tức kéo xuống lộ ra đôi mắt hoa đào mềm mại, Trình Dao Dao nói: “Cả ngày sao?”
“Cả ngày.” Tạ Tam mỉm cười. Lúc hắn không cười trông rất hung dữ, lúc cười lên lại làm nhịp tim Trình Dao Dao đập loạn.