Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 700

Cập nhật lúc: 2024-09-04 10:15:15
Lượt xem: 170

Trình Dao Dao khẳng định: “Cường Cường là con mèo bẩn nhất em từng thấy! Mèo hoang sẽ tự l.i.ế.m lông cho mình ! »

Tạ Tam nói : « Nó chưa từng thấy con mèo khác, cũng không có con mèo nào dạy nó. »

Trình Dao Dao không nói gì, cô nheo mắt nhìn Tạ Tam.

Tạ Tam phát ra thanh âm nghi vấn, hắn đổi nước sạch tắm tiếp cho mèo con.

Trình Dao Dao áp mặt vào cánh tay, bỗng nhiên cô cười nói: “Tạ Tam, về sau có con, anh nhất định là một ông bố già nuông chiều con cái. »

Đầu của Tạ Tam bị hàm ý trong câu nói này làm trống rỗng, Cường Cường trong tay hắn kêu « meo meo », nó quay đầu cắn một phát vào tay hắn.

Tạ Tam bị đau mới lấy lại tinh thần, trên cổ tay có hai cái đốm nhỏ hồng hồng, không rách da.

Hắn vội vàng xoa đầu  Cường Cường, lúc này Cường Cường mới lẩm bẩm không động đậy nữa.

Trình Dao Dao ngạc nhiên nói: “Bây giờ Cường Cường càng ngày càng tốt với anh nha. Xem ra anh l.i.ế.m nó nên có hiệu quả rồi. »

« Liếm ? Anh không l.i.ế.m nó. » Tạ Tam vô thức trả lời.

Giọng nói nghiêm túc của hắn làm Trình Dao Dao cười ha hả trong bồn tắm. Ồn ào một lúc, chủ đề liên quan đến con cái không tiếp tục được nữa.

Trình Dao Dao giống như một bông hoa biết bay, đề tài của cô luôn luôn lướt gió tung mây, một lúc nhảy sang bên này, một lúc lại nhảy sang bên kia. Tạ Tam là người ít nói, có lúc hắn lo lắng Trình Dao Dao đi cùng mình có buồn hay không.

Nhưng liên quan đến chủ đề con cái, hắn có thể nói rất nhiều. Ví dụ Trình Dao Dao thích con trai hay con gái, cô muốn sinh mấy đứa. Con cháu nhà họ Tạ đều dựa vào gia phả để đặt tên (lấy họ Tạ), sau đó dùng tên đệm là « Minh ». Nếu Trình Dao Dao không thích, có thể không cần.

Tạ Tam tự mình suy nghĩ những vấn đề này. Đến tận đêm tân hôn, hắn mới có cơ hội nói với Trình Dao Dao. Trình Dao Dao suy nghĩ một lúc lâu, cô nghiêm túc nhìn hắn: “Tạ Tam, anh không muốn động phòng thì nói thẳng ra. Lăn xuống giường cho em ! »

Tạ Tam quyết định lăn, hắn ôm Trình Dao Dao lăn từ trên giường xuống dưới thảm, rồi từ trên tầng xuống dưới tầng cả một đêm. Đây là chuyện về sau.

Lúc này Tạ Tam rửa sạch lông cho Cường Cường, sau đó ôm nó đến cạnh chậu than sấy khô. Trình Dao Dao nằm quấn chăn ở trên giường, sợi tóc đen nhánh xõa trên gối, gương mặt bị hơi nước hun đỏ bừng, đôi môi cũng đỏ ửng.

Cô lăn qua lăn lại trên giường không chịu ngoan ngoãn ngủ, cô nhìn chằm chằm hắn, lông mi đen nhánh che đôi mắt hoa đào quyến rũ.

Lại là ánh mắt này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-700.html.]

Tạ Tam không chịu nổi ánh mắt này, vừa ngây thơ vừa ngay thẳng, vừa quyến rũ vừa u mê. Lần đầu tiên dưới cơn mưa, ánh mắt này trực tiếp kích thích trái tim hắn làm linh hồn ở sâu trong lòng hắn nổi lên sự rung động và dục vọng chinh phục.

Cường Cường lơ lửng bên cạnh chậu than, nó chậm rãi xoay chuyển như con vịt quay, càng nướng càng mềm. Móng vuốt sắc bén duỗi ra co lại, nó chuẩn bị cào một phát nữa lên tay Tạ Tam.

Nhưng gần đây Tạ Tam làm cho nó một căn nhà xinh đẹp, hắn cũng đối xửa rất tốt với nó (Trừ lúc tắm rửa), cũng coi như là một người hầu đạt tiêu chuẩn. Cường Cường nghĩ, đợi thêm một lúc nữa, nếu không buông ra nó sẽ cào nát hắn ! 

Bỗng nhiên tay Tạ Tam nới lỏng, lỗ tai Cường Cường dựng lên, nó lập tức trốn khỏi tay Tạ Tam. Một bóng cam lướt qua phòng, sau đó chạy vèo ra cửa.

« Ôi ! Cường Cường chạy rồi ! » Trình Dao Dao kêu lên.

«Sấy khô rồi. » Tạ Tam hoàn hồn, hắn đứng dậy đi đến cạnh giường rồi ngồi xuống.

Trình Dao Dao ghét bỏ nói: “Sao lại có con mèo không thích sạch như vậy. Thể nào không có con mèo cái nào muốn hẹn hò với nó. »

Không phải Trình Dao Dao ghét bỏ không có lý do. Trước đó vài ngày, trong thôn có một con mèo cái màu trắng xinh đẹp chạy tới, nó trêu chọc mèo hoang và mèo nhà ở trong thôn kêu ầm ĩ cả đêm. Cường Cường là một con mèo đực đang tuổi dậy thì, đương nhiên nó cũng tham gia hoạt động tìm bạn đời này.

Xung quanh đây, Cường Cường là con mèo được nuôi tốt nhất, bóng loáng nhất, mập nhất… Khụ, mượt mà đầy đặn nhất. Tối nào Cường Cường cũng ra ngoài tán gái nhưng đều thất bại mà về, có một lần nó bị cào rách mũi, nó ỉu xỉu đi về, sau đó đ.â.m đầu vào n.g.ự.c bà Tạ tủi thân kêu meo meo rất lâu làm bà Tạ cực kỳ đau lòng.

Từ đấy về sau, Cường Cường không ra ngoài theo đuổi bạn gái nữa, ngày nào nó cũng ở nhà  lười ăn lười uống, cảm giác như cam chịu số phận.

Khóe môi Tạ Tam nhếch lên, hắn vuốt tóc Trình Dao Dao : «Sao còn chưa ngủ. »

Trình Dao Dao nắm tay hắn ngửi ngửi, chỉ có mùi xà phòng thơm trên người Cường Cường, lúc này cô mới yên lòng, cô lẩm bẩm nói: “Em không ngủ được.”

Bàn tay ấm áp của Tạ Tam vuốt ve gò má cô. Tay hắn thô ráp mang theo vết thương lưu lại do làm việc nặng lâu ngày, tay hắn cọ lên mặt hơi ngứa làm Trình Dao Dao cảm thấy an tâm.

Trình Dao Dao nhắm mắt lại, cô nghe giọng nói từ tính mê người của Tạ Tam vang lên : «Đừng sợ, tối nào anh cũng xem trước và sau nhà. Bên ngoài có đội tuần tra nữa. »

« Ai nói em sợ ? » Trình Dao Dao không phục mở mắt ra, sao cô có thể sợ Trình Nặc Nặc được ?

Tạ Tam cười nhẹ, hắn nói tiếp : «Chờ chó cái nhà máy phân hóa học đẻ, anh sẽ ôm một con về nuôi. »

« Dạ ? » Trình Dao Dao mở to mắt.

Tạ Tam thấy cô hứng thú thì giải thích: “Đó là chó săn, có thể canh cổng. Về sau có chó, em đi ra ngoài cũng yên tâm hơn.”

Trình Dao Dao cười rạng rỡ, cô lập tức nói ra một điểm quan trọng khác: “Em lập tức thành người có cả chó và mèo rồi!”

Loading...