Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 693
Cập nhật lúc: 2024-09-03 22:39:35
Lượt xem: 35
Trình Dao Dao thử nói lại: “Em sẽ khóc đấy?”
Cánh tay Tạ Tam xiết chặt: “Trước câu đấy.”
Lỗ tai Trình Dao Dao ở trong bóng tối đỏ ửng, cô nói nhỏ: “Em… Em sẽ kết hôn với anh.”
Tiếng nói của Tạ Tam rất thấp, còn hơi khàn khàn: “Lúc nào?”
Trình Dao Dao nghe giọng nói khàn khàn của hắn thì nghĩ hắn sợ phát khóc rồi? Cô dịu dàng hứa hẹn: “Chỉ cần kết hôn với anh, lúc nào cũng được.”
Trong bóng tối, Trình Dao Dao không thấy rõ mặt Tạ Tam, cô chỉ nghe thấy hơi thở của hắn bỗng nhiên nặng nề, cánh tay ôm cô cũng cứng rắn, nóng hổi như sắt thép.
Giọng nói lúc đầu của Tạ Tam lạnh lùng cứng như đá, bây giờ lại nóng bỏng: “Nếu anh nói bây giờ thì sao?”
Trình Dao Dao không nói gì.
Tạ Tam không thúc giục cô, hắn kiên nhẫn chờ đợi. Hắn là một thợ săn ưu tú nhất, hắn có đủ sự kiên nhẫn.
Một lúc lâu sau, cũng có thể chỉ là một lúc, Trình Dao Dao nhỏ giọng lầu bầu câu gì đó.
Tạ Tam hỏi: “Ừm?”
Bỗng nhiên Trình Dao Dao giậm chân, cô tức giận nói: “Em nói được! Anh cao hứng chưa?”
Tạ Tam không nói gì.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-693.html.]
Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng ồn, gà trong lồng kêu cục tác cục tác. Tiếng gà trống kêu to nhất.
Trình Dao Dao đẩy Tạ Tam ra: “Bên ngoài có tiếng gì vậy?”
Loảng xoảng, là tiếng vật nặng rơi xuống. Tạ Tam đốt đèn dầu, trong phòng sáng lên.
Gương mặt Tạ Tam vẫn đẹp trai như thường, làm gì thấy bộ dáng đau lòng khóc lóc chứ! Lúc này Trình Dao Dao mới biết mình bị lừa, cô đang muốn ồn ào thì bên ngoài lại vang lên âm thanh loảng xoảng.
Trình Dao Dao nói: “Có phải là trộm không? Hay là chồn lại tới?”
Tạ Tam trấn an cô : « Đừng động đậy, anh đi ra xem ! »
Tạ Tam đẩy cửa đi ra ngoài, Trình Dao Dao không đợi ở đây được, cô cũng vội vàng mặc áo khoác, sau đó cầm đèn dầu đi theo. Cô thấy bà Tạ và Tạ Phi cầm đèn dầu đi ra, bà Tạ khẩn trương nói : « Xảy ra chuyện gì vậy ? Làm sao rồi ? »
Tạ Tam nói : « Bà đừng sợ, cháu ra sân xem thế nào. »
Ở thời điểm này, trong nhà có một người đàn ông mạnh mẽ luôn làm phụ nữ yên tâm hơn. Bà Tạ và Tạ Phi cũng bình tĩnh lại, Trình Dao Dao chạy đến bên người bà Tạ: “Bà nội! Có phải trộm vào nhà không ? »
Bà Tạ vội vàng kéo Trình Dao Dao và Tạ Phi về phía sau: “Chiêu ca nhi ở đây, bà nội cũng ở đây, đừng sợ!”
Ba người cầm đèn dầu nhìn Tạ Tam đi ra sân, bà Tạ nói : « Chiêu ca nhi, cẩn thận ! »
Tạ Tam vừa soi đèn pin vừa nhặt một cây gậy lên, hắn nhìn xung quanh sân, cuối cùng dừng lại ở trên lồng gà. Gà trong lồng vẫn kêu ầm ầm giống như có đồ vật gì đó làm bọn nó sợ hãi, chậu nhôm đặt trên lồng gà bị rơi xuống đất, vừa rồi tiếng loảng xoảng kia phát ra từ nó.
Không phải là con chồn lần trước chứ ? Tạ Tam xiết chặt cây gậy, hắn chậm rãi đi đến cạnh lồng gà, đèn pin vừa chiếu đến, một con vật màu cam chạy ầm ầm trong lồng gà.
Không phải là con chồn đuôi to mà là một con mèo mập. Cả người Cường Cường dính đầy lông gà, nó đang đánh nhau với gà trống trong lồng.
Đàn gà mai chen chúc một chỗ kêu cục tác, con gà trống cực kỳ khỏe, nó nhào đến mổ Cường Cường làm Cường Cường kêu thảm thiết.