Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 668

Cập nhật lúc: 2024-09-03 13:09:39
Lượt xem: 113

Đợi mọi người rời đi, vợ Lâm Quý mới dạy dỗ cô dâu mới: “Tính tình của thanh niên trí thức tiểu Trình không tốt, người trong thôn đều biết rõ. Cô ấy và thanh niên trí thức Thẩm cấu kết làm bậy bị mọi người thấy mấy lần, nhà ai dám chọc vào cô ấy?”

“Cô thông minh vào, Trình Dao Dao và thanh niên trí thức tiểu Trình mặc dù là chị em nhưng không phải cùng một mẹ sinh ra, quan hệ của họ không tốt đâu. Cô đừng làm mất lòng người ta.”

Cô dâu mới hiểu ra: “Tôi nói mà. Hai người là chị em, nhưng Trình Dao Dao là Quan Âm, mà em gái cô ấy lại như kia.”

Hai người nói cười rời đi.

Sau khi làm đồ ướp xong, Trình Dao Dao và Tạ Tam mang mấy bình đồ ướp và một túi bánh bao chay đi vào huyện thăm Tạ Phi.

Bên trong xưởng may hơn phân nửa là công nhân nữ, bảo vệ nghiêm ngặt, bác gái trông coi một xưởng may toàn con gái, họ vô cùng nghiêm ngặt đối với những người đến thăm hỏi. Trình Dao Dao yên tâm, có bác gái trông coi, chắc tên cặn bã đó sẽ không đến gần Tạ Phi được.

Trình Dao Dao và Tạ Tam đứng ngoài cửa ra vào chờ một lúc, Tạ Phi mặc quần áo lao động thở hồng hộc chạy ra: “Chị Dao Dao! Anh!”

Tạ Tam nói: “Chạy chậm thôi.”

Tạ Phi nhảy lên người Trình Dao Dao, cô ôm chặt Trình Dao Dao vui vẻ nói: “Chị, anh, sao hai người đến đây? Em còn tưởng phải đợi đến tháng sau nghỉ mới gặp mọi người được!”

Trình Dao Dao cười nói: “Bà nội lo lắng cho em, bà bảo anh chị đến xem em có bị bắt nạt không. Chị nhìn xem nào, em mặc bộ đồ lao động này rất đẹp nha.”

Tạ Phi xoay một vòng, quần áo trong xưởng đều là màu xanh, túi áo trước n.g.ự.c to, cô đeo gang tay và khẩu trang màu trắng. Đều là quần áo giống nhau nhưng mặc trên người bác gái khác hẳn, Tạ Phi mặc lên làm nổi bật bộ dáng thướt tha của cô gái trẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-668.html.]

Tạ Phi nhỏ giọng nói: “Em sửa lại eo và tay áo. Những người trong ký túc xá của em đều nhìn thấy, họ cũng bảo em sửa cho họ.”

Trình Dao Dao cười. Thể nào mặt mày Tạ Phi tỏa sáng như vậy, có tay nghề giỏi còn sợ không quan hệ tốt được với người khác hay sao?

Tạ Tam nhíu mày: “Tiểu Phi, không được làm linh tinh.”

Mặc dù Tạ Tam yêu thương em gái nhưng hắn nói một cầu làm Tạ Phi không dám nói gì nữa. Tạ Phi lắp bắp nói: “Nhưng… Nhưng mọi người đều sửa, em sửa rất đẹp mà.”

Trình Dao Dao biết Tạ Tam đang lo lắng điều gì. Tạ Phi quá mềm yếu, sự xinh đẹp chỉ mang đến nguy hiểm cho cô. Nhưng tình huống bây giờ của nhà họ Tạ khác rồi, Tạ Phi cũng đi làm ở xưởng may, Trình Dao Dao cảm thấy con gái thích làm đẹp cũng không sao cả, cô nói: “Tiểu phi chỉ mặc ở trong xưởng thôi, không mặc đi ra ngoài mà.”

“Đúng vậy.” Tiểu Phi vội vàng nói: “Anh, em chỉ ở trong xưởng thôi, không đi ra ngoài.”

Nói đến đây, Tạ Phi hơi buồn: “Em vào huyện lâu rồi nhưng chưa từng ra ngoài đi dạo.”

Tạ Tam thấy em gái thế này thì không dạy dỗ được nữa. Trình Dao Dao đưa đồ trong nhà mang đến cho cô: “Hôm nào em nghỉ, anh trai sẽ đến đón em về. Bình thường em cố gắng ở chung với mấy người cùng phòng, nếu có ai bắt nạt em, em không được chịu đưng, biết không?”

“Dạ!” Tạ Phi cầm một túi đồ ăn, trong lòng cô tràn ngập sự yêu thương của cả nhà.

Tạ Tam rút một chồng phiếu lương thực và tiền ra cho Tạ Phi, Tạ Phi lắc đầu nói: “Anh, bây giờ em được phát 20kg phiếu lương và 12 đồng tiền một tháng. Chờ em chuyển sang chính thức sẽ được tăng thêm. Đến lúc đó em có thể nuôi gia đình rồi.”

Tạ Tam nói: “Em giữ lại tiền của mình đi, anh sẽ nuôi em.”

Tạ Phi đỏ mắt: “Anh…”

Loading...