Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 665
Cập nhật lúc: 2024-09-03 13:08:35
Lượt xem: 91
Bà Tạ ngồi trong sân, trên đùi trải một tạp dề, bà đang xem lần lượt từng con gà con trong tay là đực hay cái. Thấy Trình Dao Dao hào hứng như thế thì bà trách: “Nói bao nhiêu lần rồi, sao cứ vội vàng như vậy hả, không giống con gái gì cả.”
Tạ Tam cũng xách giỏ đi vào sân, trên lưng hắn còn có một con thỏ hoang.
Bà Tạ nói: “Bắt được thỏ rồi sao?”
Trình Dao Dao vội vàng dâng vật quý cho bà Tạ xem: “Bà nội, bà nhìn cháu hái được cái gì này!”
Bà Tạ cười hớn hở buông gà ra con, bà nhìn đồ trong tay Trình Dao Dao nói: “Ôi, không ít đâu! Cháu hái hết sao? Bà còn tưởng cháu hái được một nắm là tốt lắm rồi.”
Trình Dao Dao đắc ý lắc cái đuôi nhỏ.
Bà Tạ nhìn Tạ Tam đứng bên cạnh nói: “Chiêu ca nhi, cháu cười gì vậy? Mau đun nước nóng tắm đi, nhìn hai người các cháu đầy bùn đất rồi này.”
Trình Dao Dao quay đầu lại, Tạ Tam đã đi vào bếp rồi, cô không biết hắn có cười hay không.
Bà Tạ và Trình Dao Dao ngồi trong sân sắp xếp rau dương xỉ. Sau khi sắp xong thì chia thành từng bó nhỏ, sau đó mang cho nhà hàng xóm.
Nhà nào cũng ăn rau dương xỉ, nhưng đây là rau dương xỉ đầu mùa, mình mang cho nhà hàng xóm ăn thử đồ tươi mới cũng coi như có lòng. Đầu năm nay lương thực rất quý, họ nấu đồ ăn ngon cũng không chia cho nhà hàng xóm, nhưng họ sẽ tặng một ít rau xanh trong vườn cho nhau. Dạo này rau xanh nhà họ Tạ không ăn hết được bà Tạ thường hái xuống làm đồ ướp Hàn Quốc hoặc để Trình Dao Dao làm rau muối đưa cho hàng xóm nếm thử. Hàng xóm có qua có lại, họ cũng thường cho quả hồng núi, hạt dẻ, khoai lang khô,… trong nhà không có trẻ con, đồ ăn vặt vào bụng Trình Dao Dao hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-665.html.]
(Đồ ướp Hàn Quốc: Còn gọi là đồ ăn kèm, hương vị độc đáo, ngon miệng. Khu vực Đông Bắc là nơi người Hàn Quốc sinh sống, vì vậy chế độ ăn uống của người Hàn Quốc đã trở thành một phần không thể thiếu trong chế độ ăn uống của người Đông Bắc. Trong các công thức nấu ăn của Hàn Quốc, ngoài món mì lạnh và súp mà mọi người đều biết rõ, thứ nổi tiếng nhất là món ăn phụ của họ.)
Sau khi đưa cho mấy nhà, rau dương xỉ vẫn còn thừa một đống lớn. Trình Dao Dao và bà Tạ ngồi nhặt rau dương xỉ, hai người ngắt phần ngọn và phần cuống già bỏ đi, phần còn lại bẻ thành đoạn dài bằng ngón tay.
Rau dương xỉ được nhặt xong cho vào chậu gỗ, sau đó múc nước rửa hai lần thì sạch. Tạ Tam đun nước xong.
“Em đã…” Trình Dao Dao cắn đầu lưỡi, cô suýt nói ra miệng: “Vâng, em đi tắm đây.”
Trình Dao Dao tắm một lần nữa, cô mặc áo khoác lông ngồi trong sân lau tóc, cô dùng một cái khăn lông lau khô tóc, sau đó tết một cái b.í.m tóc lỏng lẻo. Tạ Tam cũng tắm xong, hắn đi tới kéo tóc cô: “Đợi một thời gian nữa kéo dây điện thì có thể dùng máy sấy tóc rồi.”
Trình Dao Dao kêu to: “Bà nội, Tạ Tam lại kéo tóc cháu!”
Bà Tạ nói qua cửa sổ phòng bếp: “Lớn rồi còn như trẻ vậy, đừng nghịch nữa, mau vào bê thức ăn đi.” Trình Dao Dao đẩy Tạ Tam ra, cô chạy vào phòng bếp trước, Tạ Tam cười đi theo sau.
Trong phòng bếp tràn ngập mùi thơm của rau dương xỉ. Bà Tạ đổ rau dương xỉ xào từ trong nồi ra: “Chiêu ca nhi xới cơm, Dao Dao bê bát đũa, bà nấu thêm bát canh trứng là xong.”
Trên bàn có một đĩa rau dương xỉ xào, một đĩa thịt khô, một bát canh trứng. Tối nay cả nhà ăn gạo đỏ, gạo đỏ không mềm như gạo trắng nhưng vừa dẻo vừa thơm ngào ngạt.