Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 642: Hái lá tía tô và sơn tra núi
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:35:59
Lượt xem: 103
Trình Dao Dao vừa nói xong, Tạ Tam liền đi ra từ đầu tường phía sau, thân hình cao ráo che ánh nắng trước mặt cô. Trước mắt Trình Dao Dao là áo len màu đen bó sát lồng n.g.ự.c rắn chắc như bức tường.
Tạ Tam xách một cái giỏ nhìn thoáng qua sân nhỏ. Trình Dao Dao cười vui: “Mọi người về hết rồi.”
Tạ Tam thở phào nhẹ nhõm, hắn thấy ánh mắt chế giễu của Trình Dao Dao: “Nhìn anh một chút cũng không thiếu miếng thịt nào, sao anh phải xấu hổ như vậy? Trong giỏ đựng gì vậy?”
Tạ Tam mở nắp giỏ ra, bên trong có mấy củ mã thấy đen xì, một túi khoai lang khô và mấy quả màu vàng cam trơn bóng.
“Quả hồng này to quá.” Trình Dao Dao cầm một quả hồng xem xét.
Hai người không vội vào nhà mà ngồi trước cổng ăn hồng. Hồng dầu là một hồng đất, đầu to, vỏ không bóng loáng lắm, lớp vỏ dày hơn mấy loại hồng phổ thông, có thể lột vỏ giống quả quýt. Tạ Tam tách quả hồng thành hai nửa, bên trong sáng long lanh, dưới ánh mặt trời có thể thấy từng sợi tơ trắng.
Trình Dao Dao cầm một nửa quả, cô chọn phần nhiều nước ăn. Loại hồng này ăn giòn giòn trơn bóng. Cô thỏa mãn nheo mặt lại: “Anh ra ngoài tặng quà Tết mà còn nhận lại nhiều đồ ăn ngon như vậy. Ai cho anh hồng thế?”
“Nhà bí thư chi bộ.” Tạ Tam để nửa quả hồng còn lại lên miệng Trình Dao Dao, Trình Dao Dao cắn một miếng.
Trên gương mặt trắng nõn của Trình Dao Dao dính nước trái cây nhưng cô không biết, cô lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cực kỳ đáng yêu: “Anh còn dám đến nhà bí thư chi bộ, nhà họ không đánh anh à?”
Tạ Tam nói: “Không đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-642-hai-la-tia-to-va-son-tra-nui.html.]
Trình Dao Dao kể lại lời bà Tạ nói lúc nãy cho Tạ Tam nghe, bà Tạ nói giúp Lâm Lộ Lộ trước mặt mọi người, chắc nhà bí thư chi bộ cũng không oán hận Tạ Tam đâu.
Tạ Tam nghe xong chỉ gật đầu: “Nên làm như vậy, con gái bị bàn luận không tốt.”
Trình Dao Dao lẩm bẩm: “Anh bị bàn luận thì không sao à?”
Tạ Tam lau nước trái cây trên mặt cho cô, bàn tay vừa chạm vào, nước trái cây lan ra nửa gương mặt. Tạ Tam làm như không có việc gì thu tay lại: “Anh là con trai.”
Trình Dao Dao không vui: “Bọn họ còn nói em đánh đuổi bà mối ra ngoài.”
Tạ Tam nhìn chằm chằm khuôn mặt như hề của cô, khóe môi cong lên: “Vậy anh cũng đi đánh bọn họ một trận?”
“Đáng ghét, anh cười cái gì!” Trình Dao Dao giơ bàn tay dính nhơm nhớp lên đánh hắn. Tạ Tam giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, hôm nay hắn mặc quần áo mới đó, nếu bị bẩn bà nội sẽ đánh chết.
Trình Dao Dao giống như con mèo nhỏ nhảy nhót cào người, Tạ Tam mỉm cười, rãnh rỗi trêu chọc cô.
Đang ồn ào, thím Ngân Quế đi ra đổ nước thì thấy, bà cười lên: “Vợ chồng trẻ đang làm gì vậy? Vừa đính hôn xong đã đánh nhau rồi?”
“Không, không có!” Trình Dao Dao đỏ mặt, cô quay người chạy vào trong sân, ở bên ngoài cô luôn có hình tượng cao quý lạnh lùng, nhưng hôm nay bị hủy hết trong tay Tạ Tam rồi!
Bà Tạ cầm hót rác đựng vỏ hạt dưa, bà cười nói với Tạ Phi: “Nhìn đi, cắn một đống vỏ hạt dưa luôn! May mà anh trai cháu mua thêm mấy cân hạt dưa ở trong huyện đó… Ôi trời, cẩn thận!” Bà Tạ suýt nữa bị Trình Dao Dao đ.â.m vào, bà nhĩn kỹ: “Trên mặt cháu dính cái gì vậy?”
“Cháu ăn hồng.” Trình Dao Dao chạy đến cạnh giếng, Tạ Phi đang ngồi rửa cốc quay sang nhìn mặt cô, cô bé suýt cười ra tiếng, Tạ Phi vội múc nước cho cô rửa tay.