Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 639

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:28:12
Lượt xem: 90

“Chị Dao Dao.” Thiết Đản nhìn gương mặt xinh đẹp của Trình Dao Dao, bé cao hứng kêu to nhưng cũng không dám lấy bánh ngọt.

Trương Ái Hoa đang muốn lấy bánh trứng gà thì bị Trình Dao Dao linh hoạt bê đi, cô để trước mặt Thiết Đản: “Em thích ăn bánh trứng gà sao?”

Thiết Đản quay đầu nhìn mẹ mình. Triệu Hồng Hà cười: “Chị Dao Dao cho con, con cầm đi.”

Thiết Đản do dự một lúc, bé lấy một cái bánh ngọt trứng gà. Trình Dao Dao cười nói: “Sao chỉ lấy một cái thôi vậy?”

Thiết Đản nghiêm túc nói: “Mẹ dạy em, em phải biết lễ phép. Đến nhà người khác không được lấy bánh ngọt ăn! Em ăn một cái là đủ rồi!”

Giọng nói trẻ con trong veo, mặt Lưu Mẫn không dễ nhìn rồi.

Trình Dao Dao cầm bánh ngọt vẫy tay với bọn nhỏ, bọn nhỏ lập tức chạy tới gọi “Chị Dao Dao” không ngừng. Lúc trước Trình Dao Dao đi cắt cỏ heo thường mang bánh ngọt cho bọn nhỏ ăn, bọn nhỏ đều hiểu rõ quy củ, đám trẻ ngoan ngoãn chờ Trình Dao Dao cho bánh, sau khi cầm bánh vẫn không quên nói “Cảm ơn”.

Trương Ái Hoa đẩy con trai mình: “Nhanh lên, đi lấy bánh ngọt chỗ chị Dao Dao đi!”

Mấy đứa trẻ nhà họ Lâm chạy đến chỗ Trình Dao Dao, bọn nhỏ đẩy mấy cô bé đang xếp hàng ra ồn ào nói: “Em muốn bánh ngọt! Cho em bánh ngọt!”

Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao bốc lửa, cô còn chưa nổi giận thì Cẩu Đản và Lâm Vi Dân đã hung dữ nói: “Sao lại nói chuyện như thế với chị Dao Dao? Mày muốn ăn đòn phải không?”

Cẩu Đản và Lâm Vi Dân là vương của đám trẻ trong thôn, mấy đứa bé Lâm Chí Hàng sợ bị đánh, bọn nó lập tức ỉu xìu. Mấy người phụ nữ không để ý tới, họ đều âm thầm cảm thấy con nhà mình lúc này phải hung dữ mới tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-639.html.]

Con trai mình bị bắt nạt, Trương Ái Hoa làm như không thấy, bà bóc kẹo ăn, sau đó vui mừng nói: “Kẹo ngon quá đi, nhưng chỉ khi có chuyện vui mới được ăn!”

Bà Tạ cười ha hả: “Cũng gọi là có chuyện vui đi. Dao Dao và Chiêu ca nhi nhà bà đính hôn.”

Trời ạ! Đây là chuyện vui lớn đó chứ! Trình Dao Dao phát bánh mật ong xong, sau đó dẫn bọn nhỏ ra sân chơi, bộ dáng thẹn thùng xấu hổ.

Tiếng bàn luận ầm ầm của mấy người phụ nữ suýt lật ngược nóc nhà của Tạ gia lên. Thân phận của hai người này kém nhau xa! Cô gái xinh đẹp ở Thượng Hải thật sự muốn kết hôn với đồ chó con nhà địa chủ sao? Cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, mặt mũi chấn động, nhưng họ không cảm thấy bất ngờ lắm. Dù sao bàn về tướng mạo và nhân phẩm, hai người đúng là trời sinh một đôi.

Mấy người Triệu Hồng Hà có quan hệ tốt với Trình Dao Dao đều chúc mừng: “Thật sự là chuyện vui lớn nha!”

“Quyết định lúc nào vậy ạ?”

“Sao không kết hôn luôn đi, thừa dịp ăn Tết náo nhiệt hơn!”

“Nhà thanh niên trí thức Trình biết không?”

Mấy người phụ nữ có sự nhiệt tình vượt mức bình thường đối với chuyện kết hôn này, mọi người ồn ào chúc mừng bà Tạ, họ thăm dò tình hình, ý muốn moi thêm thông tin chi tiết để truyền ra ngoài.

Bà Tạ cười hớn hở nói chuyện kín kẽ không có một lỗ hổng nào: “… Hai đứa còn nhỏ mà. Đính hôn trước, chờ hai năm nữa kết hôn cũng không muộn.”

Trong lòng mọi người đều cảm thán người Tạ gia thấu tình đạt lý. Một con Phượng Hoàng vàng tốt như thế, nhà người khác ước gì có thể lập tức đem gạo nấu thành cơm, người Tạ gia lại chịu chờ. Nhưng cũng có người ghen ăn tức ở giễu cợt người Tạ gia làm việc lề mề, sớm muộn gì cũng lấy giỏ trúc mà múc nước, công dã tràng.

(Lấy giỏ trúc mà múc nước: Giỏ trúc không kín, múc bao nhiêu nước cũng chảy ra hết. Công dã tràng: Cố gắng đến mấy cũng vô ích.)

Loading...