Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 638
Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:27:59
Lượt xem: 108
Vợ Lâm Quý nói nhanh: “Không khóa chẳng lẽ để bà vào lục à?”
Tất cả mọi người cười rộ lên. Vợ chồng con trai cả nhà Lâm Võ Hưng mới mất, hai người con dâu này chiếm hết đồ của phòng lớn, sau đó còn xúi giục bà Lâm ngược đãi mấy đứa con phòng lớn, mấy chuyện này đều truyền khắp thôn rồi. Lúc trước bà Lâm thường mắng Tạ Tam là đồ chó con nhà địa chủ, không hiểu sao hai chị em dâu này có thể mặt dày đi vào nhà họ Tạ như vậy.
Bà Tạ vẫn cười tiếp đón mọi người: “Mau ngồi xuống đi, uống trà ăn kẹo đường, cả năm đều thuận lợi.”
Bên trong lọ thủy tinh đựng rất nhiều viên đường trắng như tuyết, bà Tạ dùng đũa gắp kẹo đường cho vào mấy cái cốc thủy tinh, mỗi cốc một viên, sau đó bà đổ nước trà nóng hổi vào cốc, viên đường xoay tròn trong nước dần dần thu nhỏ lại, tan ra.
Đây là truyền thống của thôn Điềm Thủy, đầu năm đến nhà khác chúc Tết, chủ nhà phải pha nước trà đường tiếp đãi. Phần lớn người trong thôn đều dùng đường thô tiếp đãi khách, có nhà thì dùng đường Cuba, đường tan ra trộn lẫn với trà tạo thành màu đỏ thẫm, dưới đáy cốc còn lắng đọng một ít bột phấn, mùi vị chát chát ngòn ngọt. Nhà nghèo thì dùng đường hóa học tiếp đãi. Tạ gia hào phóng thật, đường trắng sáng long lanh, đây là loại đường cao cấp nhất đó.
Trong cốc trà có một viên đường nhỏ, nước sôi nóng hổi bốc lên, hương vị ngọt ngào, mùi thơm của đường thấm vào ruột gan, vị giác trên đầu lưỡi lập tức tỉnh lại.
Tạ gia không có đủ cốc, bà Tạ lấy bát gốm ra dùng, mấy người phụ nữ cũng không chê, ai cũng cầm cốc nước trà đường uống ngon lành.
Uống trà xong thì cắn hạt dưa, hai đĩa bánh kẹo đã chia cho bọn trẻ rồi, bọn họ không động vào nữa. Chỉ có một mình Trương Ái Hoa vừa ăn bánh ngọt vừa ăn bánh trứng gà, bà còn gọi đám trẻ nhà mình: “Mau đến đây, cảm ơn bà cho mấy đứa bánh ngọt đi!”
Mấy đứa trẻ nhà Lâm Võ Hưng lập tức chạy đến, trẻ con phòng thứ hai và phòng thứ ba có mặt đủ. Con trai Lưu Mẫn – Lâm Chí Hàng la hét: “Con muốn ăn bánh ngọt, con muốn ăn bánh ngọt!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-638.html.]
“Tham ăn lắm vào! Đừng hỏi mẹ, đây là bánh ngọt của bà Tạ!” Lưu Mẫn cố ý trách con trai.
Mấy người phụ nữ khác đều khinh thường. Ở niên đại này, người trong thôn tuy nghèo nhưng cách dạy con đều rất nghiêm, đòi ăn đồ của người khác là hành động không có giáo dục. Trương Ái Hoa nhét đầy bánh ngọt vào trong túi của đám trẻ, mồm Lưu Mẫn oán trách nhưng không ngăn cản động tác lấy bánh ngọt của con trai.
Mấy đứa trẻ khác đều chú ý đến bên này, trong mắt bọn nhỏ hâm mộ nhưng không có ai đến lấy bánh ngọt. Chỉ có Thiết Đản nhỏ tuổi nhất lảo đảo chạy đến chỗ mẹ bé ngậm ngón tay nhìn Lâm Chí Hàng lấy bánh ngọt.
Lâm Chí Hàng còn đắc ý giơ bánh ngọt trong tay thằng bé ra cho bé nhìn.
Triệu Hồng Hà ôm Thiết Đản vào trong ngực, trong lòng vừa tức giận vừa thương con trai của mình.
Trình Dao Dao bê nước nóng từ trong phòng bếp ra thì thấy một màn này. Người phụ nữ đang lấy bánh ngọt cho con nhà mình là hai người con dâu nhà Lâm Võ Hưng đúng không? Cô lại nhìn sang mấy đứa trẻ hay chơi với mình đang đứng bên cạnh gương mắt nhìn.
Trương Ái Hoa nhét một cái bánh ngọt trứng gà vào trong túi con trai, và hận cái túi này quá nhỏ: “Có bánh mật ong nữa sao? Ôi trời, nhìn đi, tôi chưa từng thấy loại bánh ngọt trong tay Dao Dao đâu!”
Tay Trương Ái Hoa không sạch sẽ vồ bánh ngọt trong đĩa Trình Dao Dao cầm, bỗng nhiên bà vồ hụt.
Trình Dao Dao tránh tay Trương Ái Hoa, cô cười nhẹ nhàng gọi Thiết Đản: “Thiết Đản, ăn đi.”