Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 633

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:17:05
Lượt xem: 113

Lúc trước bà Tạ luôn muốn chờ Tạ Tam thi lên đại học mới nói chuyện cầu hôn, đây là lần đầu tiên bà nói vậy. Trình Dao Dao còn chưa biết làm thế nào, cô quay đầu nhìn Tạ Tam, gương mặt từ trước đến nay luôn lạnh lùng bỗng nhiên tan ra như nước mùa xuân, vẻ mặt không nén được sự vui sướng.

Trên tường phòng chứa đồ treo thảo dược và áo mưa, ánh nến lay động, cả phòng tràn ngập hơi nước và mùi thuốc nhàn nhạt.

Trình Dao Dao yêu thương nói: “Chị rất nhớ mày nha…”

Tạ Tam đang xách nước lập tức cảm thấy nóng bỏng, hắn vội nhìn về phía Trình Dao Dao. Cô lại đang tựa vào vách bồn tắm, mặt cũng dán lên trên yêu thích không muốn buông tay.

Nếu hỏi cô nhớ cái gì nhất ở Tạ gia thì bồn tắm tuyệt đối được xếp vào một trong ba vị trí đầu tiên. Lâu lắm rồi mới được ngâm người, nước nóng chạm vào đau nhức, xương cốt được thả lỏng, Trình Dao Dao vén mái tóc đen nhánh ra sau đầu, gương mặt nhỏ trắng nõn bị hơi nóng phả vào: “Tạ Tam, lúc em không ở nhà anh có lén dùng bồn tắm của em không đó?”

“Không có.” Tạ Tam quay đầu nhìn không chớp mắt, hắn múc thêm mấy gáo nước nóng đồ chậm rãi vào trong bồn tắm.

“Vẫn là bồn tắm của em thoải mái nhất!” Trình Dao Dao nghịch ngợm trong bồn tắm.

Tạ Tam nói: “Phòng tắm ở Thượng Hải không tốt sao?”

“Không tốt. Mặc dù có nước nóng nhưng mỗi lần em tắm rửa luôn có người ở bên ngoài gõ cửa thúc giục em, hai mẹ con bọn họ dùng qua bồn tắm rồi, em không sử dụng đâu.” Trình Dao Dao vừa nói vừa gội đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-633.html.]

Lúc ở nhà họ Trình, Trình Dao Dao ghét nhất việc này. Trình Dao Dao thường tắm rất lâu,  Ngụy Thục Quyên luôn cố ý đến gõ cửa, không thì sang ngày hôm sau lại phàn nàn trên bàn cơm, bà nói nhà có 4 người mà Trình Dao Dao chiếm phòng tắm dùng một mình hại bà muốn đi vệ sinh cũng không được. Chuyện tắm rửa của con gái bị đem ra nói trên bàn ăn, chỉ có Ngụy Thục Quyên mới làm ra được chuyện này. Trình Dao Dao là con gái, sao cô có thể cãi nhau về chuyện tắm rửa của mình với bà ta được, Trình Chinh làm bố cũng không tiện xen vào, cùng lắm thì giả bộ không nghe thấy quát to vài câu không đau không ngứa. Loại chuyện nhỏ nhặt này không làm ai bị thương nhưng quanh năm suốt tháng nói mãi cũng trở nên chán ghét, Trình Dao Dao còn không chịu nổi huống chi là nguyên chủ có tính tình nóng nảy.

Trái tim của Tạ Tam giống như bị bóp chặt, Tạ Tam chưa bao giờ để cô chịu một chút uất ức nào nhưng cô lại phải chịu uất ức ở trong ngôi nhà của mình. Tạ Tam nắm chặt bàn tay trắng bóc ướt sũng của cô: “Em Dao Dao, về sau anh sẽ cho em một ngôi nhà thuộc về chúng ta.”

Anh sẽ không để em phải chịu uất ức từ người bên ngoài nữa.

Trình Dao Dao hiểu lời của Tạ Tam. Tóc Trình Dao Dao đen nhánh ướt sũng mang theo giọt nước chảy dọc từ cằm xuống dưới, cô giống như yêu tinh quyến rũ Tạ Tam, nước trong bồn tràn ra ngoài nóng hổi làm trán Tạ Tam chảy đầy mồ hôi, bên trong căn phòng tràn đầy mùi thuốc và mùi xà phòng nhưng Tạ Tam vẫn có thể ngửi được mùi hương hoa hồng ngọt ngào.

Giọng nói Trình Dao Dao vừa ngọt ngào vừa có gai: “Ai cho anh quay đầu lại? Lưu manh!”

Mặt Tạ Tam đỏ bừng, hắn vội vàng quay đầu sang chỗ khác, bỗng nhiên tiếng nói mềm mại xen lẫn sự khó thở vang lên: “… Quay lại đây.”

Tạ Tam quay người lại, mùi hương hoa hồng đập vào mặt, một nụ hôn ngọt ngào mềm mại chạm vào môi: “Chụt.”

Chờ Trình Dao Dao tắm xong về phòng, trên giường đã được trải sẵn đệm chăn, chăn đệm được phơi một ngày mềm mại mang theo mùi nắng. Tạ Tam buông lỏng tay, Trình Dao Dao lập tức lăn vào trong chăn, chân cô chạm vào túi chườm nóng.

Loading...