Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 625: Thịt chiên giòn

Cập nhật lúc: 2024-09-02 22:13:35
Lượt xem: 98

Thời khắc mấu chốt, Tạ Phi lanh lợi thể hiện lòng trung thành: “Không có đâu! Em chỉ nhận một mình chị Dao Dao thôi!”

Môi mắt hoa đào của Trình Dao Dao nhìn về phía bà Tạ, cô đắc ý nói: “Người khác không nhất định nghĩ như vậy đâu nha.”

Bà Tạ đánh cô một cái, cười mắng: “Đừng có mà đắc ý không buông tha cho bà! Người ta đến cửa làm mai, bà phải đuổi người ta ra tận cửa à?”

“Đau quá!” Trình Dao Dao ôm cánh tay trốn về sau.

Tạ Tam đang lập tức đứng dậy, hắn thấy nụ cười giảo hoạt trên mặt Trình Dao Dao thì thở phào, chậm rãi ngồi xuống. Cường Cường kêu “Meo, meo” muốn chạy ra thì bị Tạ Tam che miệng lại. Đây là chuyện của phụ nữ, đàn ông không nên tham dự vào.

Tạ Phi vội vàng bảo vệ Trình Dao Dao, cô bĩu môi nói với bà Tạ: “Nên đuổi đi mà! Mấy người kia rất đáng ghét, họ luôn nói chị Dao Dao đi Thượng Hải không về nữa, nhất định phải làm mai người khác cho anh trai. Chị, chị về thì tốt rồi!”

Trình Dao Dao mỉm cười: “Chị ngược lại muốn xem ai dám tới cửa nữa.”

Bà Tạ nhặt nồi lên, bà vừa ướp gia vị và thịt vào trong nồi vừa nói: “Không có, không có ai nữa đâu! Họ thấy cháu đẹp như vậy, còn ai dám đến cửa nữa?”

Tạ Phi gật đầu thật mạnh: “Sao họ có thể so với chị Dao Dao chứ!”

Bà Tạ tức giận chọc vào trán Tạ Phi: “Bà vì ai chứ? Chiêu ca nhi có chỗ dựa rồi, còn cháu thì sao? Bà không dám đắc tội với bà mối còn không phải vì cháu sao?”

Đôi mắt ngây thơ của Tạ Phi chớp chớp, bỗng nhiên cô kêu “Trời ạ” rồi che mặt nói: “Bà nội!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-625-thit-chien-gion.html.]

Bà Tạ vừa chiên thịt vừa nói lan man: “Thẹn thùng cái gì! Nói về thanh niên trong thôn này, con trai thứ hai nhà bí thư chi bộ thực sự rất tốt. Ôi, hôn nhân của Tạ Phi còn không biết đang ở đâu nữa.”

Trình Dao Dao che chở cô: “Bây giờ là xã hội mới, Tiểu Phi còn nhỏ mà! Hơn nữa mấy bà mối kia có thể giúp gì cho Tạ Phi chứ, để ý bọn họ làm gì! Lần sau bọn họ còn đến cửa, cháu bảo Cường Cường cắn bọn họ!”

Tạ Phi đang định cảm ơn Trình Dao Dao thì nghe thấy Trình Dao Dao tiếp tục nói: “Chờ sau này cháu tìm một người tốt cho Tiểu Phi.”

“…Chị Dao Dao, chị cũng không phải là người tốt!” Tạ Phi tức giận mách anh trai: “Anh, anh nhìn chị Dao Dao đi!”

Tạ Tam thấy gương mặt nhỏ oai phong lẫm liệt của Trình Dao Dao thì mỉm cười, hắn an ủi em gái: “Chị Dao Dao đùa em thôi.”

Trình Dao Dao cười xấu xa nói: “Em không nói đùa đâu. Tiểu Phi của chúng ta vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, không phải ai cũng cưới được đâu.”

Khuôn mặt nhỏ của Tạ Phi đỏ bừng, cô xấu hổ muốn khóc. Trình Dao Dao vội nói: “Được rồi, được rồi, chị không nói nữa là được. Có gì đâu mà xấu hổ. Tý nữa chị làm đồ ăn ngon cho em được không?”

Tạ Phi lập tức được dỗ dành.

Bà Tạ bật cười lắc đầu nói: “Tính tình hai đứa này thật là!”

 “Thơm quá đi.” Trình Dao Dao đến cạnh nồi.

Hôm nay bà Tạ vui vẻ, bà làm hơn một nửa rổ thịt chiên giòn, mùi hương có thể lật tung nóc nhà lên. Thịt chiên giòn phải chiên hai lần, lần đầu tiên chiên bằng lửa nhỏ, thịt mềm nhiều nước, lần thứ hai chiên bằng lửa to, bên ngoài giòn tan, có thể làm nước thịt và mùi hương thấm vào bên trong thịt.

Rổ thịt này mới chiên xong lần đầu tiên, Tạ Tam và Tạ Phi không nói gì, Trình Dao Dao thèm ăn nói: “Bây giờ có thể ăn chưa ạ?”

Loading...