Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 609
Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:55:21
Lượt xem: 5
Trình Dao Dao vội vàng móc ví nhỏ ra: “Bác Từ! Người yêu của cháu…”
Cục trưởng Từ xua tay: “Chúng ta sẽ xử lý công bằng! Cô chờ tin tức đi, đừng đi khắp nơi dính líu vào!”
“Này!”
Trình Dao Dao còn muốn đuổi theo, chị Dương chạy ra kéo cô lại: “Đừng hỏi nữa, chờ tin tức đi.”
Trình Dao Dao vẫn không yên lòng: “Tôi còn chưa đưa tiền cho ông ấy nữa.”
Chị Dương cười mắng: “Người ta là quan to, họ cần chỗ tiền đó của cô sao? Không phải tôi đã nói với cô rồi sao, cục trưởng Từ không nhận quà cáp đâu! Ôi trời, tôi đã gói kỹ cơm xoài rồi, tôi phải đưa cho cục trưởng Từ đã!”
Chị Dương đuổi theo để Trình Dao Dao một mình bồn chồn, rốt cuộc cục trưởng Từ có ý gì?
Hơn nửa ngày, chị Dương mới quay về, cô uống hết một chén trà: “Mệt c.h.ế.t tôi rồi.”
Trình Dao Dao vội hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”
Chị Dương cười nói: “Khách rất thích! Họ nói mùi vị rất lạ, càng ăn càng nghiện! Đặc biệt là cục trưởng Từ, ông ấy liên tục hỏi tôi làm những món ăn này thế nào. Sao tôi dám nói thật chứ, tôi bảo tôi nghe nói ngài thích đồ ăn dân tộc Thái nên cố gắng học, ăn ngon hay không cũng là tấm lòng. Ông ấy rất hài lòng!”
Trình Dao Dao bình tĩnh lại, cô cười nói: “Vậy chuyện của tôi cũng không có vấn đề gì chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-609.html.]
“Tôi khuyên cô đừng ôm hy vọng quá lớn.” Chị Dương nói: “Tôi vừa nghe thấy bọn họ gặp chuyện phiền toái, tâm tình đang kém lắm.”
Trình Dao Dao nói: “Tôi mặc kệ! Dù sao… Dù sao tôi cũng phải làm ra tất cả mọi chuyện.” Tạ Chiêu bị giam càng lâu càng có chuyện. Trình Dao Dao sờ cái ví nhỏ của mình, hôm nay cô sẽ dùng tất cả tài sản của mình, chỉ mong vị cục trưởng này tham tiền không tham sắc.
Chị Dương không làm Trình Dao Dao thất vọng, sau khi các vị khách về hết, cô giữ cục trưởng Từ ở lại một lúc, cô nói cô làm một phần cơm xoài đặc biệt để ông mang về cho vợ nếm thử. Cục trưởng Từ uống một ít rượu, ông ngồi ngây người, bỗng nhiên rèm cửa động đậy, có người đi ra.
Cục trưởng Từ ngẩng đầu lên, là một cô gái xinh đẹp như hoa, dáng người duyên dáng thướt tha, cục trưởng Từ lập tức tỉnh rượu: “Có ý gì?”
Trình Dao Dao nói luôn vào điểm chính: “Cục trưởng Từ, tôi có một chuyện muốn nhờ ngài giúp.”
Bây giờ cục trưởng Từ mới hiểu, hóa ra không phải muốn hại ông mắc sai lầm về tác phong, ông vừa yên lòng lại lập tức giận dữ: “Có chuyện gì chờ tôi đi làm thì nói, sao chị Dương lại làm hỏng quy định của mình vậy!”
“Ngài đừng trách chị Dương, là tôi nhờ chị ấy.” Trình Dao Dao vội vàng nói: “Cục trưởng Từ…”
Cục trưởng Từ nói: “Ở đây không có cục trưởng nào cả.”
Trình Dao Dao lập tức đổi giọng: “Bác Từ!”
Cục trưởng Từ suýt nữa không kiếm chế được, rất thông minh đấy, biết nâng vai vế của mình ông lên, chẳng nhẽ sợ ông mắc sai lầm trong tác phong sao?
Trình Dao Dao gọi: “Bác Từ, cháu thật sự có chuyện quan trọng muốn nhờ bác giúp.”
Người như Trình Dao Dao cầu xin sự giúp đỡ, có rất ít người có thể từ chối, ngay cả cục trưởng Từ giữ mình trong sạch cũng muốn nghe xem cô cầu xin chuyện gì: “Cô có chuyện gì?”
Trình Dao Dao kể hết mọi chuyện của Tạ Chiêu cho ông nghe, cô không nhắc tới chuyện vàng và vật liệu thép, cô chỉ nói Tạ Chiêu mới đến Thượng Hải thăm cô được vài ngày, sao có thể đi đầu cơ trục lợi bán dầu cua được? Nhất định là do đám người kia hại Tạ Chiêu!