Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 600
Cập nhật lúc: 2024-09-02 20:50:39
Lượt xem: 39
Bố Trình gọi hai cái xe kéo nhưng Trình Dao Dao không chịu theo ông về nhà: “Tạ Tam bị dẫn đi rồi, sao con có thể về nhà được?”
Bố Trình tức giận: “Cậu ta đáng giá để con thích không? Vừa rồi bố đã cảm thấy kỳ quái, cậu ta là nông dân nhưng sao lại ăn mặc tốt như vậy, cổ tay còn đeo đồng hồ! Hóa ra là tội phạm đầu cơ trục lợi!”
Trình Dao Dao tức giận khuôn mặt đỏ bừng: “Sao bố lại nói chuyện khó nghe như vậy? Cái gì gọi là tội phạm đầu cơ trục lợi, không phải chỉ là làm kinh doanh nhỏ thôi sao? Tổ tiên của mẹ cũng làm nghề buôn bán mà!”
Nghe Trình Dao Dao nói đến mẹ ruột, lòng bố Trình chua xót: “Gia đình cụ ngoại con là nhà tư sản dân tộc, hai người cậu của con đều hi sinh vì cách mạng! Sao cậu ta có thể so sánh với mẹ con chứ?”
“Con không nói với bố nữa!” Trình Dao Dao ngồi lên xe kéo, cô nói với phu xe: “Đến đội tra xét!”
Phu xe là một thanh niên trẻ, vừa thấy cô gái xinh đẹp nói thì lập tức kéo xe chạy đi, Trình Chinh ở phía sau ngơ ngẩn không đuổi kịp.
Cổng đội tra xét có khí thế mạnh mẽ, trên bậc thang ở cửa chính có mấy người đàn ông trung niên và ông lão nhà nông đứng đó, vừa nhìn liề biết là người bán hàng bị tịch thu hàng hóa. Họ không dám tranh cãi với đội tra xét nhưng lại không nỡ bỏ những mặt hàng kia.
Lúc này có một cái xe kéo dừng trước cổng, phu xe lau mồ hôi, ân cần đỡ một cô gái xinh đẹp thời thượng xuống.
Nhóm người bán hàng trợn to mắt. Trước cổng đội tra xét đều là nhóm đầu cơ trục lợi ủ rũ mất tinh thần, đây nhất định là con gái hoặc bạn gái của lãnh đạo đội tra xét rồi.
Phó đội trưởng đội tra xét cũng nghĩ như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-600.html.]
Tháng chạp trời lạnh, trong văn phòng đội tra xét lại ấm áp dễ chịu, mọi người đốt bếp lò ngồi uống trà nóng, người thì ăn móng heo kho và đậu phộng thu được từ nhóm bán hàng rong, người thì đánh bài poker, người thì nói chuyện trên trời dưới đất.
Bỗng nhiên cửa bị mở ra mang theo một trận gió lạnh làm mọi người giật mình.
Phó đội trưởng đội tra xét tưởng có tên bán hàng rong nào không có mắt lại tới, hắn há miệng mắng: “Mẹ nó chứ, tôi nói mấy người chờ ở bên ngoài…”
Lời còn lại nuốt hết vào bụng, phó đội trưởng đội tra xét trợn lồi mắt, hắn vội vàng đứng dậy chỉnh sửa lại cổ áo bị lệch: “Đồng… đồng chí này, cô tìm ai vậy?”
Hai tay Trình Dao Dao nắm chặt nhìn xung quanh phòng. Văn phòng đội tra xét được sửa lại từ nhà kho cũ, bên ngoài là văn phòng, bên trong là phòng phẩm vấn giam giữ một số tội phạm đầu cơ trục lợi.
Lòng Trình Dao Dao nóng như lửa đốt, trên mặt còn phải cố gắng bình tĩnh: ‘Tối có việc muốn tìm anh.”
Phó đội trưởng bị đôi mắt hoa đào kia nhìn mất hồn, hắn đuổi mấy người khác ra ngoài. Lúc này Trình Dao Dao mới nói: “Tôi tìm một người, anh ấy bị mấy người coi là tội phạm đầu cơ trục lợi mà bắt về, tôi muốn gặp anh ấy.”
Phó đội trưởng vỗ ngực: “Không thành vấn đề! Nếu như bị đội tra xét bắt về, cô chỉ cần nói tên, tôi cam đoan để cô nhìn thấy người đó!”
Trình Dao Dao nói: “Tạ Tam.”
“Tên là Tạ Tam đúng không? Tạ… Tạ Tam!” Mắt phó đội trưởng trợn to, hắn lập tức lấy lại tinh thần, đầu lắc như trống bỏi.
Lòng Trình Dao Dao nặng nề. Nếu đơn giản chỉ là đầu cơ trục lợi, người này sẽ không có thái độ như vậy.