Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 557: Cơm rang nhím biển

Cập nhật lúc: 2024-09-02 15:36:00
Lượt xem: 111

Mùa đông ở Thượng Hải ẩm ướt lạnh buốt, sương mù trên đường m.ô.n.g lung. Trình Dao Dao đi đến địa điểm đã hẹn với Mạnh Thư, cô thấy Mạnh Thư đang quấn khăn thò đầu ra nhìn.

Trình Dao Dao vỗ vai cô : «Đầu sắp chạm xuống đất rồi ! »

Mạnh Thư giật mình ôm n.g.ự.c kêu to : «Ôi trời ạ, cô làm tôi sợ muốn c.h.ế.t đó ! Nhanh lên, đi theo tôi. »

Mạnh Thư kéo Trình Dao Dao đi vào sâu bên trong ngõ hẻm, một lát sau đến trước một căn nhà có cổng bình thường. Căn nhà này có sân giống sân ở Tô Châu, bên trong căn nhà có hai phòng. Đằng trước là nhà chính sáng sủa, có thể bày hai cái bàn, đằng sau là phòng bếp rộng rãi để gia vị, nồi và bếp lò.

Một người phụ nữ và hai bé gái đang bóc vỏ cua, họ thấy Mạnh Thư đến thì nói : « Đồ chuẩn bị xong hết rồi, đây là… »

Người phụ nữ kia nhìn Trình Dao Dao từ trên xuống dưới, cô gái xinh đẹp trẻ tuổi như vậy nhìn thế nào cũng không giống « Đầu bếp » Mạnh Thư nói. Mạnh Thư cười giới thiệu Trình Dao Dao :  «Đây là chị Dương, chúng ta đang thuê phòng bếp nhà chị ấy. Chị Dương, đây là Dao Dao. »

Trên đường đi, Mạnh Thư đã nói với Trình Dao Dao, chị Dương có tay nghề nấu ăn ngon, chị cũng có phương pháp riêng, những người có tiền có quyền thường xuyên đến chỗ chị làm khách. Bởi vì có những khách hàng có quyền thế như vậy, nơi ở của chị Dương coi như an toàn.

Trình Dao Dao thầm nghĩ, đây không phải là quán cơm tư nhân sao? Đúng là phương pháp kiếm tiền tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-557-com-rang-nhim-bien.html.]

Hai bên đều hiểu rõ nhau, Trình Dao Dao không  đứng ngoài nhìn mà đeo tạp dề bắt tay vào chế biến dầu cua. Phòng bếp nhà chị Dương có đủ nguyên liệu nấu ăn, mỡ heo vừa được nấu xong thơm nức. Thịt cua đầy hai chậu, trong sân còn có một đống vỏ cua giống như một ngọn núi nhà.

Mấy ngày nữa là đến Tết rồi, chỗ dầu cua này nhất định phải làm xong trước Tết để bán. Trình Dao Dao chế biến dầu cua, chị Dương và hai cô con gái làm trợ thủ, ba người bận rộn từ sáng sớm đến tối muộn cuối cùng cũng làm xong dầu cua, sau đó cho vào bình đóng gói lại, chỗ dầu cua này lập tức được người bán hàng vận chuyển ra ngoài, có thể gọi đây là một dây chuyền sản xuất chính quy.

Sau khi làm xong dầu cua, Trình Dao Dao còn hỗ trợ điều phiếu nước cua say, còn chị Dương và hai bé gái thì say cua. Dù có người giúp nhưng Trình Dao Dao vẫn mỏi nhừ tay.

Đến khi nhóm cua say cuối cùng  được vận chuyện đi, mấy người liền lấy ốc xoắn ướp ăn với cơm. Lúc này Trình Dao Dao cũng không xoi mói gì, cô ăn sạch bát cơm nóng, bây giờ mới cảm thấy khôi phục sức lực.

Mạnh Thư cầm một túi tiền đầy cười không ngậm miệng được, cô báo tình hình buôn bán cho Trình Dao Dao và chị Dương nghe. Trình Dao Dao không cười nổi, ngoại trừ hai ngày đầu đến thôn Điềm Thụy làm việc, cô chưa từng làm việc mệt mỏi như vậy đâu.

Tính toán sổ sách xong, Mạnh Thư chia tiền cho ba người, Trình Dao Dao đầu tư kỹ thuật nhận 3 phần. Cô cầm một xấp tiền ở trong tay kinh ngạc : «Nhiều vậy sao ? »

Mạnh Thư cười tủm tỉm nói : « Vừa rồi cô không nghe tôi tính sổ sách à ? Sắp hết năm rồi, tôi nâng giá cao lên một chút. Một bình dầu cua 20 đồng, cua say thì 8 đồng. Chúng ta bán thêm mấy ngày nữa, đến Tết, chúng ta sẽ kiếm được số tiền này! »

Mạnh Thư giơ một bàn tay ra, mắt Trình Dao Dao sáng lên. Nếu kiếm thêm được 5000 đồng nữa, cô sẽ đủ 10000 đồng ! Trình Dao Dao đang muốn bỏ cuộc nửa đường lập tức hăng hái lên.

Ra khỏi nhà họ Dương, Trình Dao Dao và Mạnh Thư đến ngân hàng gửi tiền vào sổ tiết kiệm. Mạnh Thư có suy nghĩ giống người ở niên đại này : «Để tiền trên người mình có phải tốt hơn không, thường xuyên bỏ ra đếm, trong lòng thích hơn nhiều. »

Loading...