Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 553: Tôi có người yêu rồi
Cập nhật lúc: 2024-09-02 15:34:42
Lượt xem: 75
Nhân viên mậu dịch lấy đồng hồ nói: “Cô vẫn cảm thấy cái này tốt đúng không? Tiền nào của nấy, đồng hồ này dùng mấy chục năm cũng không hỏng được!”
Đồng hồ nam rất đơn giản, dây đồng hồ cứng rắn phù hợp với Tạ Tam. Trình Dao Dao cầm đồng hồ xem kỹ, bên cạnh vang lên giọng nói đàn ông: “Cô định mua đồng hồ cho ai vậy?”
Khuỷu tay Từ Nam Phương chống lên quầy cười hì hì nhìn Trình Dao Dao. Nhóm người giúp hắn kéo Thẩm Yến đi xa, lúc này đều trốn cách đó không xa cười toe toét nhìn Từ Nam Phương thất bại quay về. Trình Dao Dao là hoa hồng có gai, bọn họ không tin Từ Nam Phương có thể ngắt được cô.
Trình Dao Dao ghét bỏ quay đi: “Liên quan gì đến anh.”
“Đừng mà. Thẩm Yến không đưa cô đi dạo, cô cũng không thể giận chó đánh mèo lên tôi nha.” Từ Nam Phương vừa có sự hăng hái của con cháu nhà quan, vừa có chút vô lại không giống người phương Nam.
Trình Dao Dao không ngẩng đầu nói: “Tôi không có quan hệ gì với anh ta cả, đừng có gộp chúng tôi làm một.”
Từ Nam Phương nhìn vẻ mặt Trình Dao Dao, trên mặt Trình Dao Dao chỉ có sự chán ghét, không có sự đau khổ. Trong lòng hắn nắm chắc cười ra tiếng: “Vậy không nói tới cậu ta nữa. Chúng ta cũng coi như người quen cũ mà, lâu rồi không gặp, nể mặt tôi ăn bữa cơm được không?”
Trình Dao Dao nói: “Cơm thì không cần, anh giúp tôi một việc đi.”
Từ Nam Phương nghe xong lập tức vỗ ngực: “Xông qua khói lửa quyết không chối từ!”
Trình Dao Dao bật cười, cô nói: “Không cần như vậy đâu. Đưa tay đây.”
Từ Nam Phương đưa tay ra, Trình Dao Dao ướm thử đồng hồ lên cổ tay hắn. Màu da của Từ Nam Phương cũng giống Tạ Tam, dây đồng hồ màu bạc nổi bật trên làn da màu lúa mì và xương cổ tay cứng rắn, vừa đơn giản vừa đẹp mắt.
Tạ Tam đeo vào nhất định đẹp hơn nhiều! Trình Dao Dao thỏa mãn cười đưa đồng hồ cho nhân viên mậu dịch: “Gói lại giúp tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-553-toi-co-nguoi-yeu-roi.html.]
Từ Nam Phương lập tức lấy tiền nhưng bị Trình Dao Dao đè lại: “Tự tôi trả tiền.”
Từ Nam Phương không lấy được hóa đơn, hắn kinh ngạc nhìn Trình Dao Dao lấy một xấp tiền trong ví nhỏ ra. Ở niên đại này 800 đồng không phải số tiền nhỏ, theo hắn biết nhà Trình Dao Dao không tính là có tiền vì ngày nào Trình Nặc Nặc cũng đi theo Thẩm Yến vui chơi giải trí.
Trình Dao Dao lấy 800 đồng trong ví nhỏ ra mà không chớp mắt chút nào, cô dặn dò nhân viên: “Cô gói đẹp một chút.”
Từ Nam Phương cười hỏi: “Gói đẹp như thế định tặng cho ai vậy?”
Trình Dao Dao lườm hắn, cô vừa xinh đẹp vừa ngang ngược: “Không cần biết.”
Từ Nam Phương cười giơ tay đầu hàng.
Trình Dao Dao cất hộp đồng hồ vào trong túi, bỗng nhiên cô cảm nhận được một ánh mắt nóng rực giống như muốn xuyên thủng mặt cô vậy. Cô quay đầu nhìn lại nhưng chỉ thấy Từ Nam Phương và nhóm đàn em của hắn đang nhìn mình chỉ trỏ bàn tán.
Trình Dao Dao giận tím mặt: “Bọn họ nhìn cái gì đấy?”
Từ Nam Phương vội vàng nói: “Đồng chí Trình Dao Dao, tôi và bọn họ vạch rõ giới hạn rồi, tôi không liên quan đến họ, đừng đi mà!”
Trình Dao Dao hung dữ lườm hắn sau đó cầm túi bỏ đi. Từ Nam Phương gọi vài tiếng nhưng Trình Dao Dao không quay đầu lại, bóng lưng cô giống như con thiên nga kiêu ngạo.
Mấy nam thanh niên cười toe toét lại gần: “Nam Phương, mặt cậu cũng dính đầy tro rồi đúng không?”
Từ Nam Phương cười hì hì nhìn bóng lưng Trình Dao Dao: “Thú vị. Nếu không phải mấy người quấy rối, tôi đã hẹn được rồi.”