Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 547
Cập nhật lúc: 2024-09-02 14:31:17
Lượt xem: 48
Thẩm Yến vội vàng kéo áo mẹ Thẩm, vẻ mặt lo lắng. Mẹ Thẩm an ủi hắn, bà cười nói với Trình Chinh: “Ông đừng lo lắng chuyện này. Quan hệ hai nhà chúng ta như thế nào? Chúng tôi có thể để Dao Dao tủi thân sao?”
Bố Thẩm nói: “Bây giờ là tình huống đặc biệt. Chính sách hiện tại rất nghiêm, nếu bỏ qua cơ hội này, Dao Dao sẽ phải xuống nông thôn, cũng không biết bao lâu nữa mới về được.”
Một câu đ.â.m trúng chân Trình Chinh, sao ông nỡ để Trình Dao Dao về nông thôn chứ.
Mùi cà ri rất nồng, Trình Dao Dao rửa nửa ngày mới sạch, sau khi quay về bàn thì thấy mọi người đều nhìn mình cười.
Trình Dao Dao không hiểu hỏi: “Làm sao vậy?”
Mẹ Thẩm mỉm cười kéo Trình Dao Dao ngồi xuống: “Dao Dao, hai ngày nữa sinh nhật dì Thẩm, dì tổ chức ở đây, con nhất định phải đến đó.”
“Vâng ạ.” Trình Dao Dao không hiểu nổi, cô luôn cảm thấy mấy người này có chuyện gì giấu diếm mình. Cô nhìn sắc mặt của mọi người, Trình Chinh cười nhưng mang theo nỗi buồn vô cớ, người nhà họ Thẩm thì đặc biệt vui mừng, nhất là Thẩm Yến, ánh mắt hắn nhìn mình cực kỳ mãnh liệt. Chỉ có Ngụy Thục Quyên buồn như cha c.h.ế.t mẹ chết.
Bố Thẩm, Trình Chinh và Thẩm Yến bắt đầu nói chuyện về tình hình gần đây, mấy người đàn ông nói đến chuyện này thì không ngừng được. Trình Dao Dao ăn vài miếng rồi đặt dĩa xuống nói: “Bác trai bác gái, bố, con ăn no rồi. Con muốn đến cửa hàng bách hóa mua ít đồ, đi trễ sẽ không mua được.”
Trình Chinh cưng chiều con gái: “Được, đi đi, muốn mua gì thì mua, trên người đủ phiếu không?”
Tiền và phiếu của Trình Chinh còn đang ở trên người Trình Dao Dao đấy, cô gật đầu đứng dậy. Thẩm Yến lập tức đẩy ghế ra đi theo.
Mẹ Thẩm ngầm hiểu nói: “Dao Dao muốn đi mua đồ sao? Để A Yến đi cùng cháu đi, nó có thể xách đồ giúp cháu, còn có thể bảo vệ Dao Dao nha.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-547.html.]
Trình Dao Dao nói: “Không cần đâu ạ, tự cháu đi được.”
Nụ cười trên mặt Thẩm Yến cứng lại, mẹ Thẩm nói: “Bây giờ trên đường rất loạn, có rất nhiều lưu manh. Dao Dao xinh đẹp như vậy, không có người đi cùng làm sao được? Để A Yến đi cùng con đi.”
Một câu nhắc nhở Trình Chinh, ông vội nói: “Vậy phiền A Yến rồi. Dao Dao, chiều nay bố còn phải đến đơn vị, để A Yến đi cùng con đi.”
Thẩm Yến mong đợi nhìn Trình Dao Dao, hắn cười nói: “Chú yên tâm ạ, cháu nhất định bảo vệ Dao Dao thật tốt.”
Mấy người tự quyết định an bài nhưng không ai quan tâm đến ý kiến của Trình Dao Dao. Trình Dao Dao nhíu mày muốn phát tác thì mẹ Thẩm cười nói: “Bây giờ trời nhanh tối, Dao Dao đi một mình không an toàn.”
Lúc này là 1 giờ rồi, đi dạo tầm 3,4 tiếng trời sẽ tối. Trình Dao Dao đành phải gật đầu: “Vâng ạ.”
Trình Dao Dao muốn đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại, Thẩm Yến cầm áo khoác của Dao Dao đứng chờ. Áo khoác của cô có một mùi hương nhàn nhạt, Thẩm Yến nhìn xung quanh không có ai thì lén ngửi, hắn cảm thấy m.á.u trong người sôi sùng sục lao về bốn phía.
“A Yến!” Phía sau thình lình có tiếng nói vang lên dọa Thẩm Yến suýt nữa ngã lăn ra.
“Dì Ngụy.”
Ngụy Thục Quyên nhìn chằm chằm cái áo trong tay hắn nói: “A Yến, Nặc Nặc ở nông thông tốt không?”
Ánh mắt Thẩm Yến lấp lóe: “Nông thôn rất khổ, mọi người đều giống nhau.”