Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 541: Bánh mì gối

Cập nhật lúc: 2024-09-02 14:28:56
Lượt xem: 99

 Hơn nữa… Trình Chinh thật lòng yêu thương Trình Nặc Nặc. Mấy năm trước ông vì Trình Nặc Nặc mà quát nguyên chủ một trận. Nghĩ đến cảnh nguyên chủ phải chịu tủi thân trong quá khứ, Trình Dao Dao đồng lòng theo.

Trình Dao Dao không ăn bát mì kia. Trình Chinh thở dài, ông đành phải bê bát mì kia ra. Không phải Trình Dao Dao giận dỗi không ăn mà là Ngụy Thục Quyên hận cô như vậy, ai biết bà ta có nhổ nước bọt vào trong bát mì hay không.

Trình Dao Dao uống nước lọc rồi nằm xuống. Chăn được phơi khô mềm mại mang theo mùi nắng giống mùi trên người Tạ Tam. Cô vùi mặt vào trong chăn nhớ về cái sân nhỏ yên bình ở thôn Điềm Thủy.

Bà Tạ khoan dung từ ái, Tạ Phi ngây thơ dịu dàng, Tạ Tam thỉnh thoảng bắt nạt cô nhưng không bao giờ để cô chịu tủi thân, càng không để cô phải tốn sức tranh giành sự cưng chiều. Ngay cả Cường Cường hay gây chuyện cũng trở nên dễ thương, nếu Cường Cường ở đây, nó có thể đập nát bộ uống trà xấu xí của Ngụy Thục Quyên.

Trình Dao Dao nghĩ như vậy lập tức tủi thân ôm chăn. Không biết Tạ Tam đang làm gì, lần trước cô nói chuyện về Thượng Hải ăn Tết, cô cũng không nghe được giọng nói Tạ Tam có tức giận hay không.

Sáng mai cô sẽ đi gọi điện thoại cho Tạ Tam, nhưng không biết Tạ Tam có thể nghe máy hay không… Đúng rồi, ngày mai Trình Nặc Nặc trở về, nghĩ tới liền phiền, có thể trực tiếp đánh cô ta thì tốt rồi. Trình Dao Dao suy nghĩ lung tung, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Trình Chinh nhẹ nhàng đẩy cửa ra liền nhìn thấy con gái nằm cuộn tròn trên giường, đó là tư thế ngủ không có cảm giác an toàn. Ông cẩn thận bỏ tay Trình Dao Dao vào trong chăn, sau đó để túi chườm nóng dưới chân cô.

Nhìn con gái ngủ như thiên sứ nhưng hai đầu lông mày nhăn lại không che hết được sự tủi thân, Trình Chinh đau khổ che trán.

Trình Dao Dao đi xe lửa mệt mỏi nên ngủ rất ngon. Ánh nắng sáng sớm xuyên qua rèm cửa chiếu vào mặt cô, lông mi đen nhánh của Trình Dao Dao run rẩy, cô mềm mại gọi: “Tạ Tam…”

Không có ai đáp lại. Trình Dao Dao mở mắt ra, đập vào mắt là rèm cửa màu trắng và khung cửa sổ màu xanh da trời. Phòng ngủ gọn gàng sạch sẽ làm Trình Dao Dao hoảng hốt cho rằng mình quay về đời trước.

Trình Dao Dao dụi mắt, lúc này mới nhớ ra mình vừa về Thượng Hải. Cô không muốn rời chăn bông ấm áp, cô xoay người, chân đạp phải túi chườm nóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-541-banh-mi-goi.html.]

Ngoài cửa có tiếng gọi: “Dao Dao, dậy chưa?”

Trình Dao Dao ngáp một cái, lười biếng nói: “Chưa ạ.”

Trình Chinh đẩy cửa vào, trong tay ông bê một khay đựng đồ ăn, ông cười nói: “Con gái đừng nằm ỳ nữa, sáng nay bố đi xếp hàng mua bánh mì gối con thích ăn nhất này.”

Trong khay đựng đồ ăn có hai miếng bánh gối trắng bóc, một quả trứng chần nước sôi vàng nóng và một vài lát xúc xích và một cốc sữa bò nóng tản ra mùi thơm.

 

Mũi Trình Dao Dao giống như con mèo hít hà trong không khí. Trình Chinh cười nói: “Bánh mì gối mới làm rất mềm. Con ăn đi.”

Trình Dao Dao chậm rãi ngồi dậy, sau đó mặc thêm áo len màu trắng mềm mại, bộ dáng còn buồn ngủ.

Trình Chinh vắt khăn lông cho cô lau mặt, lúc này Trình Dao Dao mới có tinh thần, cô bắt đầu uống sữa tươi: “Sáng sớm đã gọi con dậy làm gì vậy, con còn buồn ngủ lắm.”

Trình Chinh cười nói: “Hôm nay Nặc Nặc và Thẩm Yến về. Thẩm Yến muốn tới làm khách, con là chủ nhà sao có thể nằm ỳ ra được?”

“Cái gì?”

Trình Chinh biết tâm tư của Trình Dao Dao đối với Thẩm Yến, vốn cho rằng Trình Dao Dao sẽ vui vẻ, nhưng mặt cô nhăn lại thành một nắm, đuôi lông mày nhướn cao, bộ dáng sắp xù lông rất quen thuộc: “Sao anh ta lại đến nhà mình? Nhà anh ta không có cơm ăn sao?”

 

Loading...