Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 446: Củ mã thầy
Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:46:15
Lượt xem: 76
Đạo diễn Vinh cười ha hả, lần này tới tìm được Trình Dao Dao làm diễn viên chính, không thể bỏ qua công lao của Trần Dũng, thái độ của đạo diễn cũng tốt hơn: “Lần này có thể thuận lợi tìm được Thẩm Ký Thư, may mà có chủ nhiệm Trần giúp đỡ.”
“Nên làm, nên làm!” Trần Dũng kích động xoa xoa tay. Đạo diễn Vinh là đạo diễn lớn cấp quốc gia, một câu nói của ông còn có tác dụng hơn 10 năm cố gắng của Trần Dũng! Trình Dao Dao đúng là quý nhân của hắn, lúc trước cứu được vợ hắn, bây giờ lại giúp hắn đạt được công lao lớn!
Trần Dũng thật lòng cảm kích Trình Dao Dao, đắn đo nhiều lần, hắn nói với đạo diễn Vinh: “Đạo diễn Vinh, hoàn cảnh từ nhỏ của Dao Dao rất tốt, đôi khi cô ấy có chút tính tình nhỏ, mong ngài khoan dung một chút. Nếu cô ấy ở đoàn làm phim…”
Đạo diễn Vinh cười ha ha: “Cô ấy là người tôi tự chọn, sao có thể để cô ấy chịu thiệt thòi được?”
Trần Dũng cẩn thận cười làm lành: “Còn một điểm nữa, dáng dấp của Dao Dao quá đẹp, dễ gây họa.”
Đạo diễn Vinh híp mắt đánh giá Trần Dũng, thấy Trần Dũng đổ mồ hơi như mưa mới cười nói: “Anh coi đoàn làm phim của tôi là cái gì? Vinh Thêm tôi làm cái nghề này mấy chục năm rồi, còn chưa thấy người nào dám thò tay vào bên trong đoàn làm phim của tôi.”
Lúc này Trần Dũng mới lau sạch mồ hôi lạnh. Hắn kiên trì mãi mới nói câu này ra được, nếu đạo diễn Vinh không cao hứng, tiền đồ của hắn có khả năng bị phá hủy. Nhưng Trình Dao Dao đã cứu vợ và con của hắn, cũng vì giúp hắn mới đi quay phim. Nếu Trình Dao Dao gặp chuyện gì ở đoàn làm phim thì sao, lương tâm của hắn sẽ không chịu nổi, vợ hắn cũng không tha cho hắn.
Đạo diễn Vinh vỗ vai Trần Dũng, thái độ đối với hắn hòa hoãn hơn mấy phần: “Anh yên tâm, tôi đưa cô ấy đi thế nào thì sẽ đưa cô ấy về như thế! Đã có người nói điều kiện trước với tôi rồi!
Trần Dũng mờ mịt hỏi: “Ai vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-446-cu-ma-thay.html.]
Đạo diễn cười không nói, híp mắt nhìn đôi nam nữ nói chuyện bên cạnh đường ray. Từ lúc đến nhà ga, Trình Dao Dao luôn đứng đợi cùng Tạ Tam, nói mãi không hết chuyện.
Trình Dao Dao và Tạ Tam đứng đối diện nhau nhưng cũng không giấu được bầu không khí kia. Trần Dũng là người từng trải, nhìn thấy cảnh này lập tức lo lắng thay Trình Dao Dao, còn chưa kết hôn đâu, nếu như bị người khác truyền ra gì đó sẽ không tốt. Hắn vội nói: “Tôi đi gọi Dao Dao lên xe.”
“Không vội.” Đạo diễn Vinh ngăn hắn, cười cảm thán nói: “Tuổi trẻ thật tốt!”
Một đôi trẻ đẹp đẽ. Thanh niên cao lớn đẹp trai, cô gái xinh đẹp mềm mại, đằng sau là bối cảnh cỏ lau tung bay, xa hơn nữa là bầu trời trong xanh.
Rất thích hợp cho vào ống kính.
“Nhìn ống kính!” Tiểu Phác hô một tiếng, giơ máy ảnh chụp hai người.
Tạ Tam và Trình Dao Dao nghe thấy tiếng nhìn lại, tách một tiếng lưu lại hình ảnh này.
Trình Dao Dao che mắt, nhỏ giọng quát Tiểu Phác: “Sao anh lại chụp lén!”
Tiểu Phác cười ha hả cầm máy ảnh chạy đi, sau đó chụp một đám trẻ con chơi đùa cạnh đường ray. Phong cảnh vùng sông nước Giang Nam làm hắn lưu luyến quên lối về, tay chụp không ngừng.
Trình Dao Dao hừ một tiếng, Tạ Tam nắm tay cô: “Đừng dụi mắt.”