Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 444
Cập nhật lúc: 2024-09-01 23:44:49
Lượt xem: 32
Đột nhiên Trình Dao Dao mở mắt ra, cô quên mất một việc quan trọng nhất — Cô không nghĩ đến việc sau khi rời xa Tạ Tam, cô hút dương khí thế nào đây?!
Mái tóc đen nhánh của Trình Dao Dao xõa trên gối, phản chiếu gương mặt nhỏ nhắn của cô. Lúc này, cô mở to mắt nhìn Tạ Tam, bị dọa tỉnh cả ngủ.
Tạ Tam đắp chăn đến cằm cho cô: “Ngoan ngoãn ngủ đi.”
Tạ Tam ngồi ngược sáng, từ góc độ của Trình Dao Dao chỉ có thể thấy nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi hắn.
Đôi mắt hoa đào long lanh nước, cứ nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi bên giường mà không biết mình mê người như nào.
Tạ Tam kéo chăn xuống một chút: “Đừng buồn.”
“Muốn ôm ngủ…” Trình Dao Dao nói chuyện mang theo giọng mũi, cô vội vàng im lặng không nói nữa.
Lông mi Trình Dao Dao chớp chớp, đây là dự báo muốn khóc. Nhưng Tạ Tam không phát hiện ra, chỉ vỗ chăn: “Em phải ngủ một mình ở đoàn làm phim, nên làm quen sớm một chút.”
“Vậy…vậy nắm tay.” Trình Dao Dao thò tay ra khỏi chăn, cuối cùng nhượng bộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-444.html.]
Tạ Tam nhét tay cô vào chăn, vuốt mũi cô: “Ngoan. Sáng mai anh còn phải lái xe đưa em vào huyện, cũng phải đi ngủ sớm.”
Bình thường anh toàn ở phòng em đến hơn nửa đêm, sao không thấy hôm sau anh thiếu tinh thần! Trình Dao Dao tức giận nghiêng người, không muốn để ý đến hắn.
Dương khí sau lưng đột nhiên biến mất, phía cửa truyền đến thanh âm đóng cửa. Cô quay đầu, không thấy Tạ Tam đâu nữa.
Trình Dao Dao trừng mắt nhìn cửa, Tạ Tam cứ đi như thế? Trình Dao Dao tức giận ném gối đầu nhỏ xuống đất, bịt kín chăn ép mình đi ngủ.
Nhưng m.á.u nóng sôi trào không ngừng, n.g.ự.c nóng rực khó tả.
Từ lần ở trong máy kéo… Lâu rồi không thấy lá sen mê hoặc lòng người. Ngày thường cô thân cận với Tạ Tam, việc hút dương khí cũng chỉ coi là đồ ăn vặt, linh tuyền vẫn chảy đều không ngừng.
Nhưng hôm nay lá sen ngửi thấy mùi máu, không hút đủ sẽ không yên tĩnh. Trình Dao Dao giống như mèo con ngửi thấy lá bạc hà, lăn lộn trong chăn không có cách nào xem nhẹ khát khao của lá sen.
Trình Dao Dao luôn là người có chủ nghĩa hưởng thụ, không am hiểu nhất là việc kiềm chế dục vọng. Đột nhiên cô hầm hừ xốc chăn lên, núi không vì mình thì mình lên núi, đêm nay cô nhất định phải hút được dương khí!
Cô đi dép, vụng trộm chạy ra phòng. Vừa ra khỏi cửa, gió đêm thổi tới, không khí lạnh làm cô phấn chấn. Lúc này Trình Dao Dao mới cảm thấy rét lạnh, cô ôm cánh tay vội vàng chạy vào phòng Tạ Tam.
Tạ Tam luôn đến phòng của cô, hiếm khi cô đến phòng Tạ Tam. Phòng Tạ Tam là phòng chứa đồ được sửa chữa lại, bên ngoài để da lông và các loại dược liệu, đồ vật linh tinh. Trình Dao Dao suýt nữa giẫm trượt chân, vịn tường cẩn thận đi vào.