Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 349
Cập nhật lúc: 2024-09-01 08:35:18
Lượt xem: 174
Hơn nữa, từ lúc cô ta có linh tuyền thì không bao giờ tránh nắng nữa, mỗi này ra ngoài đều không đội mũ, hở tay hở chân đi ra ngoài. Phơi nắng sớm muộn gì cũng bị rám đen. Bây giờ không có linh tuyền, làn da và vết thương lúc trước nhanh chóng b.ắ.n ngược trở về.
Hàn Nhân hăng hái nói: “Cũng không biết bây giờ Thẩm Yến đối với cô ta…”
“Khụ khụ.” Trình Dao Dao kho khan, bĩu môi hướng về phía Tạ Phi đứng bên cạnh. Hàn Nhân vội ngừng nói.
Lúc Trình Dao Dao mới xuyên tới, da Trình Nặc Nặc trắng như tuyết, đôi mắt chứa đầy nước, khuôn mặt tuy bình thường nhưng cũng tính đáng yêu. Bây giờ… Không biết Thẩm Yến đối với dáng người của cô ta có xuống miệng được không.
Nhưng thấy dạo này Thẩm Yến đuổi theo mình suốt, có thể biết thái độ của Thẩm Yến đối với Trình Nặc Nặc thế nào.
Tạ Phi mở to đôi mắt giống như con nai, hỏi: “Trình Nặc Nặc là ai? Sao tên gần giống chị vậy.”
“Là đồ quỷ sứ đáng ghét.” Trình Dao Dao thuận miệng nói, đưa đồ ăn cho Tạ Phi: “Bê ra ngoài đi.”
Tạ Phi vui vẻ bê đồ ăn ra ngoài. Trước kia trong nhà chưa từng có khách tới, huống chi là hai chị gái rất thân thiện, có thể ăn bữa cơm náo nhiệt như vậy, Tạ Phi rất vui.
Chờ Tạ Phi đi ra, Trình Dao Dao nói: “Về sau các cô đừng nói mấy chuyện này trước mặt Tiểu Phi.”
“Là tôi lỡ lời, lỡ lời.” Hàn Nhân vui sướиɠ nói.
Trình Dao Dao nói: “Tiểu Phi rất ngây thơ, không thể để loại chuyện này ô nhiễm lỗ tai nhỏ của em ấy.”
« Được. » Hàn Nhân đồng ý : « Nhưng Tạ gia có một người con gái như em ấy, nuôi từ nhỏ không cho đi ra ngoài. Tôi thấy có rất ít người trong thôn nhận ra em ấy ? »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-349.html.]
Trình Dao Dao nói: “Không còn cách nào. Cô cũng biết thành phần nhà họ cao, Tiểu Phi lớn lên xinh đẹp như vậy, sao dám cho ra ngoài. »
Trương Hiểu Phong khá thiết thực : « Tính tình Tiểu Phi mềm yếu như thế, tôi nhìn em ấy giống như con cừu non. Nhưng Tạ gia cũng không thể giữ em ấy cả đời, tuổi em ấy cũng nên đi học, hoặc cũng phải tìm chuyện để làm. »
Hàn Nhân nói : « Em ấy có thể xuống đất làm việc sao ? Phong thủy Tạ gia cũng kỳ quái, nuôi một Tiểu Phi còn chưa xong, lại thêm một Trình Dao Dao. Chậc chậc, vai Tạ Tam gánh vác không nhẹ. »
Trương Hiểu Phong cười đánh cô, hai người vô cùng vui vẻ. Tạ Tam và Trình Dao Dao ? Một người là trời, một người là đất, vốn dĩ không phải chuyện có khả năng ! Các cô cũng chỉ nói đùa thôi, lại không biết một câu nói trúng đích.
Trình Dao Dao không xấu hổ chút nào, hừ hừ tiếp tục xào rau. Tạ Phi còn nhỏ, chuyện của em ấy sớm muộn sẽ sắp xếp.
Cơm trưa rất phong phú. Cà chua trộn, dưa chuột xào trứng, đỗ ướp xào thịt băm, một bát canh đậu hũ nấu nấm, món chính là bánh cao lương làm từ bột ngô và ba phần bột mì trắng.
Cà chua và dưa chuột đều là đồ trong vườn, rất tươi mới. Trình Dao Dao đóng góp trứng gà, Trình Dao Dao còn trịnh trọng mời Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong đi thăm l*иg gà, khoe rổ trứng gà của mình.
Ở thôn Điềm Thủy, một đĩa đậu hũ là thức ăn tiếp khách khá phong phú, hơn nữa còn có món ăn mặn và trứng gà. Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong không gắp thịt, bà Tạ liền gắp để vào bát hai người : « Các cháu rời quê tới đây chịu không ít khổ đi? Các cháu là bạn của Dao Dao, đến nhà bà không cần gò bó, ăn nhiều chút.”
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân rời nhà lâu rồi, lần đầu được người lớn quan tâm, trong lòng ấm áp, rốt cuộc thoải mái bắt đầu ăn. Dù sao về sau các cô nhất định sẽ tìm cơ hội cảm ơn.
Đỗ ướp xào thịt chua cay, thịt băm tươi ngon, cho nước canh lên trên bánh cao lương, khỏi nói ngon bao nhiêu. Dưa chuột xào trứng vàng nhạt xen lẫn màu xanh, trứng gà thơm ngon, dưa chuột giòn giòn. Canh nấm đậu hũ vừa chua vừa kí©h thí©ɧ, đậu hũ non cho vào miệng tan ra.