Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 311
Cập nhật lúc: 2024-08-31 19:37:24
Lượt xem: 118
Nguyên chủ thực sự là người mắt mù, hai người liếc mắt đưa tình ở trước mặt cô, nguyên chủ lại không biết. Đến khi Trình Nặc Nặc cố ý để cô nghe thấy tin tức Thẩm Yến và Trình Nặc Nặc cùng nhau xuống nông thôn, thật sự là sét đánh giữa trời quang đối với nguyên chủ trải qua 18 năm thuận buồm xuôi gió. Liều lĩnh đi theo xuống nông thôn, giống như vì Thẩm Yến, thực ra là do lòng hiếu thắng mãnh liệt của nguyên chủ không cam chịu thua Trình Nặc Nặc thôi.
Trình Dao Dao dừng lại ký ức, đối diện với ánh mắt đưa tình của Thẩm Yến, lập tức bực mình. Nếu không phải hai người ngu ngốc này, bây giờ mình còn đang êm đẹp ngốc ở Thượng Hải, tốt hơn làm thanh niên trí thức ở nông thôn nhiều.
Không đúng, nếu như thế thì cô không gặp được Tạ Tam… Suy nghĩ của Trình Dao Dao lại bay xa, đến khi tay bị bóp một chút.
Giọng nói Thẩm Yến êm dịu: “Dao Dao…”
Lúc này Trình Dao Dao mới nhận ra hắn đang cầm tay mình. Lòng bàn tay Thẩm Yến nóng ẩm, bàn tay mập mờ nắm vuốt cô, cả người Trình Dao Dao nổi da gà, rút tay về: “Buông tay ra!”
Thẩm Yến cảm nhận được xúc cảm trơn nhẵn lưu lại ở lòng bàn tay, không tức giận, tốt tính dụ dỗ: “Dao Dao, những điều anh vừa nói đều là thật. Chỉ cần em gật đầu, anh nhất định đưa em về.”
Trình Dao Dao từ chối cho ý kiến, nhíu mày: “Tôi đi với anh, vậy Trình Nặc Nặc làm sao bây giờ?”
Trình Dao Dao chế giễu bị Thẩm Yến cho rằng cô ăn giấm, không khỏi vui như mở cờ trong bụng. Cô không từ chối hoàn toàn, Thẩm Yến nghĩ cô đã đồng ý ba phần, vội nói: “Dao Dao, từ nhỏ đến lớn bố mẹ anh đều nhận định em. Chỉ cần em gật đầu, anh nhất định nghĩ biện pháp đưa em đi.”
Nếu là nguyên chủ, nghe nói như vậy không chừng muốn nhảy dựng lên tát cho hắn một phát. Tốt lắm đồ nam cặn bã không biết xấu hổ! Trình Dao Dao lấy khăn tay ra lau tay, nhấc mí mắt nhìn hắn, lại nhìn thấy Tạ Tam ở sau lưng Thẩm Yến.
Tạ Tam đứng ở đằng kia, mặt không biểu cảm, không biết nghe được bao nhiêu rồi. Hắn tiến lên một bước, đẩy Thẩm Yến ra, để một cái thẻ lên bàn: “Số lượng đã cho lên xe.”
“Anh!” Thẩm Yến giận mà không dám nói gì, xương sường còn đang đau âm ỉ, chỉ quay đầu nhìn Trình Dao Dao, thấp giọng nói: “Dao Dao, anh biết em còn giận anh. Đây là tiền đồ cả đời của em, em phải nghĩ thật kỹ.”
Thẩm Yến biết Trình Dao Dao không có khả năng vì hắn lập tức đổi ý, nói xong câu này xoay người rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-311.html.]
Trình Dao Dao kêu lên: “Này, chờ một…”
Thân hình cao lớn của Tạ Tam chắn trước mặt cô, đẩy cái thẻ lên trước mặt cô: “Đếm xong rồi.”
“Thật sao.” Trình Dao Dao cầm cái thẻ đếm đếm, nhớ kỹ số lượng. Ngẩng đầu muốn nói với Tạ Tam một câu, người đã đi.
Khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao lập tức sụp xuống.
Trình Dao Dao đã tức giận lâu rồi, cũng không thấy người đến dỗ, khỏi nói có bao nhiêu ủy khuất.
Ngày thứ hai lúc làm việc, Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân vụиɠ ŧяộʍ kéo cô qua một bên.
Hàn Nhân đi thẳng vào vấn đề: “Chỗ thanh niên trí thức chúng ta có một danh ngạch sinh viên đại học công, nông, binh!”
(Kỳ thi tuyển sinh đại học quốc gia đã bị bãi bỏ vào đầu cuộc Cách mạng văn hóa năm 1966. Mãi đến năm 1970, trường đại học mới tiếp tục tuyển sinh. Nó đã thực hiện kết hợp với khuyến nghị đại chúng, phê duyệt lãnh đạo và đánh giá của trường học. Sau đó, những sinh viên này được chọn từ công nhân, nông dân và binh lính.)
Trương Hiểu Phong chấn động: “Cô nghe nói từ đâu vậy?”