Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 26

Cập nhật lúc: 2024-08-30 12:05:41
Lượt xem: 318

Mảnh rừng tre này không lớn, bên trong không có dã thú gì, nhiều lắm có mấy con thỏ, cũng không ai đuổi theo Trình Dao Dao, để tùy cô chạy đi.

Trình Dao Dao chạy vào rừng tre bên kia. Một vùng cây tre đều to bằng miệng bát, trên mặt đất nhô lên miếng búp măng tre to lớn, dáng dấp cao cỡ nửa người. Những búp măng này đã già, không có cách nào ăn được.

Mảnh rừng tre này trong thôn đặc biệt lưu lại. Cây tre có thể làm đồ dùng trong nhà, bán lấy tiền, hàng năm cây tre nhiều ít đều phải trải qua tɧẩʍ ɖυyệt. Mùa xuân cũng không thể tùy tiện đi vào đào măng, đó là đào góc tường XHCN. Chỉ có cuối mùa xuân đầu mùa hè, măng đã thống nhất đào xong, thôn dân cùng bọn nhỏ mới thể đến hái nấm. Lúc này có thể đào được 1,2 búp măng, đó là ngươi vận khí tốt, cũng không ai truy đến cùng.

Cây tre che trời theo gió chập chờn, âm thanh phát ra ào ào. Trình Dao Dao nhịn không được hít sâu, hít thở ở giữa tất cả đều là cây tre lộ ra mùi hương thơm mát đặc hữu, giống như trở về với tuổi thơ.

Mẹ ruột Trình Dao Dao sau khi qua đời, ông ngoại nản lòng thoái chí, đóng cửa công ty cùng bà ngoại ẩn cư tại gia tộc. Nghỉ hè hàng năm Trình Dao Dao đều sẽ đi làm bạn với ông bà ngoại, sản vật phong phú ở thành phố nhỏ kia, là tuổi thơ Trình Dao Dao trôi qua vui sướиɠ nhất.

Mỗi ngày cô đi theo ông bà ngoại đi dạo chợ, nấm, hoa tươi, trái cây, thủy sản hải sản,... Quà tặng thiên nhiên hào phóng cỡ nào. Ông ngoại tay nắm tay dạy cô chọn nguyên liệu nấu ăn tươi mới nhất như thế nào, mua về nha, học được từ bà ngoại kỹ thuật nấu mỹ vị, nói dông dài kế thừa bí tịch nấu ăn tổ truyền...

Nói đến phân biệt nguyên liệu nấu ăn hoang dại, kinh nghiệm của Trình Dao Dao chỉ sợ so với đám người Trương Hiểu Phong cộng lại giỏi hơn nhiều.

Trình Dao Dao hạ quyết tâm muốn để các cô lau mắt mà nhìn, càng thêm dụng tâm tìm kiếm. Lần này, cô không tìm được tổ yến tre, ngược lại phát hiện ra hai búp măng.

Măng màu nâu đậm ủi phá bùn đất, nhô ra cái đầu nhọn, không nhìn kỹ đúng là không phát hiện được. Trình Dao Dao đang muốn hái, lại bị khách không mời mà đến đoạt trước.

Da lông bụi bẩn, thân hình tròn vo, móng vuốt nhỏ ôm măng gặm, phát ra thanh âm răng rắc. Chuột tre ! Trình Dao Dao rón rén tiến tới, muốn tóm lấy nó.

Gió thổi qua, đỉnh đầu lá tre phát ra âm thanh huyên náo. Trình Dao Dao nhìn chằm chằm chuột tre, không hề hay biết.

Phía trước truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, Trình Dao Dao ngẩng đầu,, người tới thân hình cao lớn, khuôn mặt lạnh nhạt, trên vai cõng một giỏ tre lớn, trong tay cầm một con thanh đao bổ củi, không phải Tạ Tam còn có thể là ai ?

Trình Dao Dao trông thấy đao trong tay hắn liền sợ hãi, vội vàng ngồi dậy : « Tạ Tam...Anh Tạ Tam, trùng hợp như vậy. »

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-26.html.]

Tạ Tam vừa muốn mở miệng, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào đỉnh đầu cô, quát : « Đừng nhúc nhích ! »

Động tác Trình Dao Dao làm được một nửa, bị hắn quát khẽ run rẩy, trực tiếp ngẩng đầu : « A ? »

Ánh mắt Tạ Tam tàn ác, cơ bắp ở cánh tay nhô lên, nhấc tay vung lên, đao bổ củi trong tay bay vèo tới đối diện. Hàn quang lấp lóe, gió chợt nổi lên.

Trong nháy mắt đó phảng phất bị kéo dài, đao bổ củi động tác chậm bay tới hướng cô.

Trong đầu Trình Dao Dao ầm vang một tiếng. Cô cái gì cũng chưa làm đâu, cứ như vậy c.h.ế.t trong tay đại lão ?!!!

Trong chớp mắt, đao bổ củi bay qua kề sát Trình Dao Dao, xoạt một tiếng cắt đứt cành tre.

Trình Dao Dao không lên tiếng ngồi ngay đó, mấy sợi tóc đen nhánh chậm rãi rơi xuống, may mắn sống sót sau tai nạn con không không kịp dâng liền có đồ vật lãnh lẽo rơi trên vai cô.

Trình Dao Dao cúi đầu xuống, đối mắt với một đầu rắn tam giác. Khoảng chừng hai ngón tay thô to, xanh mơn mởn treo trên cổ cô, cái vảy trơn nhẵn lạnh lẽo quét qua cái cổ non mịn của cô.

Chậm rãi, cắt thành hai đoạn thân rắn rơi từ trên vai cô trượt xuống, rơi trong ngực. Chỗ đứt chậm rãi chảy ra màu m.á.u đậm.

Tạ Tam nhanh chân đi tới, chuột tre sớm chuồn mất không thấy, chỉ để lại búp măng bị gặm lộ ra phần thịt trắng. Hắn nhíu mày, đem đao bổ củi cắm sâu vào trong đất rút ra, lau sạch bùn dính với m.á.u phía trên.

Lúc này mới đi qua, cúi đầu nhìn Trình Dao Dao. Nữ thanh niên trí thức nũng nịu kia còn ngồi dưới đất, không khóc không náo, so với hôm qua trấn định hơn nhiều, cúi đầu nhìn con rắn trong ngực.

Rắn xanh, trong rừng tre thường thấy rắn độc nhất. Nhan sắc xanh tươi mơn mởn, núp ở trên cây rất khó phát hiện.

Tạ Tam nhắc nhở cô : « Con rắn này, của tôi. »

 

Loading...