Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 240
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:27:05
Lượt xem: 134
“Anh… Sao anh có thể nói như vậy!” Những cô gái này có gương mặt không tệ, cho tới bây giờ đều được tâng bốc, chưa từng bị ai nói như vậy, nhưng lại không dám cãi nhau với thanh niên kia.
Diễm Vương dễ trêu, tiểu quỷ khó chơi. Các cô tới báo danh, nếu bị động tay động chân không được tuyển làm sao bây giờ? Ai cũng kìm nén bực bội, đem ánh mắt oán hận nhìn về phía Trình Dao Dao.
Đáng tiếc Trình Dao Dao xinh đẹp áp đảo, dáng người càng kiêu ngạo, váy kèm đai lưng nổi bật nên vòng eo nhỏ nhắn, một đôi chân dài thẳng tắp, mắt cá chân lung linh. Cô chỉ cần đứng ở đấy, làm một đám cô gái trẻ không chiến mà bại.
Trình Dao Dao không hiểu ra sao bị thanh niên nhét tờ giấy vào tay: “Phiếu báo danh? Tôi không đến báo danh, tôi đến tìm người.”
“Không báo danh?” Thanh niên Trình Dao Dao từ trên xuống dưới, lớn lên xinh đẹp như vậy không phải đến báo danh? Hắn kỳ quái nói: “Cô tìm ai?”
Trình Dao Dao nói: “Tôi tìm Lưu Hiểu Lỵ.”
Thanh niên nghe xong, hóa ra là có người đằng sau, nhân tiện nói: “Cô tìm trợ lý Lưu à? Cô ấy mang thai, mấy ngày nay không đến làm.”
Trình Dao Dao nói: “Cô ấy không ở đây, tìm Trần Dũng cũng được.”
Thanh niên nói: “Trần chủ nhiệm của chúng tôi ở bên trong, cô đi vào tìm anh ấy đi.”
“Cảm ơn.” Trình Dao Dao để phiếu báo danh lại cho thanh niên, đi vào cửa nhà văn hóa huyện.
Bên trong nhà văn hóa huyện mát hơn bên ngoài nhiều, cửa sổ dùng rem che màu đỏ che lại, tia sáng rất tối, vì vậy bật đèn sáng. Bên trong người đến người đi, trên sân khấu có tiếng nhạc và cô gái đang biểu diễn, giống như đang tuyển chọn gì đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-240.html.]
Trình Dao Dao tìm nhân viên công tác, nói với cô ấy mình đến tìm Trần Dũng. Đợi một lúc lâu, mới thấy Trần Dũng vội vã chạy tới, vừa thấy Trình Dao Dao đầu tiên là sững sờ, lập tức nở nụ cười mừng rỡ: “Là cô! Sao bây giờ cô mới đến! Đi đi đi, đến phòng làm việc của tôi nói chuyện!’
Trình Dao Dao đi theo Trần Dũng đến văn phòng. Trần Dũng không kịp chờ nói: “Vợ tôi ăn thanh mai khô cô làm, khẩu vị tốt hơn nhiều, nhưng không đủ ăn. Mấy ngày nay tôi vội muốn chết, đi chợ đen tìm cô mấy lần!”
Trình Dao Dao lấy một bình thanh mai lớn để trên bàn: “Ngại quá, mấy ngày nay tôi có việc chưa vào huyện. Ở đây có 3 cân, anh xem thử có đủ không.”
“Cô mang nhiều hay ít tôi đều muốn!” Trần Dũng thỏa mãn mở nắp bình ra nhìn, hương vị chua ngọt bay vào mũi, làm người ta không nhịn được tiết nước bọt, dường như còn thơm hơn lần trước.
Trình Dao Dao lại lấy một bình dầu gà tung ra: “Cái này, anh muốn không?”
Dầu gà tung dùng làm dầu thực vật để chiên xào, bộ dáng hơi xấu. Nhưng dầu và gà tung đều là đồ quý giá, Trình Dao Dao ra giá 8 đồng tiền. Trần Dũng do dự một lúc, mua.
Trình Dao Dao làm mùi vị thanh mai khô hắn biết đến, mùi vị dầu gà tung này chắc cũng không kém, để người mang thai ăn tăng khẩu vị cũng không tệ. Nhưng Trần Dũng mua càng nhiều chính là để bán một nhân tình, hi vọng lần sau Trình Dao Dao còn có thể đưa thanh mai khô tới cho bọn họ.
Ba cân thanh mai khô và một bình dầu gà tung bán được 23 đồng và một chồng phiếu định mức. Cô cất tiền vào trong cái ví nhỏ, cầm chén trà Trần Dũng đưa cho uống một ngụm.
Mùi hương hoa nhài ít, trà rất thô, bởi vì không cất giữ tốt nên còn có vị hỗn tạp. Trình Dao Dao vẫn nể mặt uống mấy ngụm, đầu năm nay lá trà là đồ đắt tiền, Trần Dũng lấy lá trà chiêu đãi mình xem như đối đãi với khách quý.
Lúc này Trần Dũng mới cười nói với Trình Dao Dao: “Cô vừa lúc gặp được náo nhiệt. Hôm nay nhà văn hóa tuyển hội viên đoàn văn công, cô vừa đến, mấy cô gái bên ngoài sẽ lo lắng.”