Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 238

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:26:38
Lượt xem: 121

Tạ Tam gói kỹ bánh mì để vào trong ngăn tủ, lúc thu dọn túi vải thấy bên trong còn cái gì đó. Hắn lấy ra xem, là một cái khăn mặt mới tinh, còn có một cái bàn chải đánh răng mới và một hộp kem đánh răng.

Khăn mặt cực kỳ mềm, là loại đắt nhất bán ở cung tiêu xã. Kem đánh răng và bàn chải đánh răng cũng thế. Những đồ vật này ở Tạ gia đều do Tạ Tam mua ở cung tiêu xã, lần trước mua bàn chải đánh răng là lúc trước tết rồi, lông bàn chải sắp rơi hết. Đồ tốt như vậy, chỉ có thể là Trình Dao Dao lấy ra.

Trước mắt Tạ Tam hiện ra buổi sáng rửa mặt hôm đó, khăn mặt rách và bàn chải đánh răng hỏng không cẩn thận để trước mặt Trình Dao Dao, mặc dù hắn cất nhanh đi rồi, nhưng vẫn để Trình Dao Dao thấy sao?

Sờ khăn mặt mềm mại trong tay, còn có túi đồ ăn trước mặt này, trong l*иg n.g.ự.c Tạ Tam nổi lêncảm xúc phức tạp và vui vẻ đan xen lẫn nhau. Hắn hận không thể kết thúc giáo trình vào ngày mai, quay về bên người Trình Dao Dao. Hắn càng muốn sớm kiếm được tiền, kiếm thật nhiều tiền, mới có thể làm cho mình và Trình Dao Dao đứng bình đẳng với nhau, mới có thể đường đường chính chính cưới Trình Dao Dao về nhà yêu thương, không phải ăn lương thực của cô, dùng đồ vật cô cho, còn muốn cô đi theo mình chịu ủy khuất.

Triệu Đại Dũng bê hai hộp cơm, dùng bả vai đẩy cửa đi vào: “Nhanh nhanh nhanh, dọn cái bàn, bỏng c.h.ế.t em rồi!”

Tạ Tam thu lại vẻ mặt, đẩy đồ vật linh tinh gọn ra, hộp cơm loảng xoảng rơi trên bàn, Triệu Đại Dũng vung vẩy tay: “Sáng nay ăn cháo! Còn có hai cái bánh ngô làm từ bột kiều mạch!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-238.html.]

Tạ Tam mở hộp cơm ra, cháo loảng bốc lên hơi nóng. Tạ Tam không biểu tình bê bát cháo lên uống một hớp, nói: “Ăn xong đi học lái xe, hôm nay anh dạy.”

Triệu Đại Dũng kêu lên: “Sư phó lại không đến à? Anh Tạ, anh dạy một mình em là được rồi, đừng m.ó.c t.i.m thật lòng dạy bọn họ, giấu tay nghề của mình đi!”

Tạ Tam ăn màn thầu, màn thầu dùng bột mì làm, cho thêm đường, ngọt tận tim. Hắn thản nhiên nói: “Lái xe là việc liên quan đến mạng sống, học nhiều một phần, yên tâm thêm một phần.”

Triệu Đại Dũng nghe xong, tin tưởng gật đầu.

Tạ Tam lại nói: “Chờ chút anh dạy cậu quay xe.”

Triệu Đại Dũng vui vẻ: “Tốt quá, em học cái này không tốt, anh Tạ, anh dạy dễ hiểu hơn sư phó nhiều!”

“Là cậu không để tâm học.” Trên bàn còn hơi nóng chưa bay đi, Tạ Tam để một cái bánh tiêu cho Triệu Đại Dũng, hai người ăn uống xong, rửa hộp cơm rồi đi đến bãi tập học lái xe.

Triệu Đại Dũng vốn là thanh niên trí thức, chủ nhiệm Triệu Hải ở xưởng máy móc là chú họ hàng xa của hắn, dựa vào quan hệ nhét hắn đi học lái máy kéo, đơn giản để kiếm sống. Tạ Tam lại khác, thân phận hắn thấp, xuất thân không tốt, muốn một cơ hội phải liều mạng mới kiếm được.

Loading...