Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 208
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:15:15
Lượt xem: 204
Trình Dao Dao nấu mấy nồi thanh mai khô, cả người mệt mỏi ê ẩm, ngồi một lúc rồi đứng dậy đi tắm. Hôm nay không có Tạ Tam xách nước cho cô, Trình Dao Dao và Tạ Phi giày vò nửa ngày, mới bê nước đến phòng chứa đồ được.
Hôm nay Trình Dao Dao lên núi, lại bắt ve, rất cẩn thận tắm rửa sạch sẽ từ đầu đến chân, còn cho thêm rất nhiều linh tuyền bên trong nước tắm. Không biết có phải dùng nhiều linh tuyền quá không, tắm rửa xong cả người đều chóng mặt.
Cô trèo lên giường nằm, ngửi mùi hương Tạ Tam lưu lại, lật qua lật lại hồi lâu cũng không ngủ được, n.g.ự.c bốc lên cảm giác cháy bỏng trống rỗng. Trình Dao Dao uống nửa chén nước linh tuyền, tình hình vẫn không chuyển biến tốt, lá sen thậm chí bắt đầu héo.
Không biết qua bao lâu, Trình Dao Dao lẩm bẩm đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài.
Cả căn nhà trống rỗng, lặng lẽ không có tiếng người, chỉ có ánh trăng chiếu xuống sân. Tạ Phi và bà Tạ đã ngủ sớm rồi, Trình Dao Dao lê dép, nhỏ giọng chuồn ra khỏi phòng, đẩy cửa phòng Tạ Tam.
Phòng Tạ Tam đã cho Trình Dao Dao ở, căn phòng hiện tại rất đơn sơ, được cách thành hai nửa. Gian ngoài để mấy ngăn tủ, một chút thuốc và da lông, mùi thuốc và mùi da cỏ hỗn hợp lại với nhau, ngoài ý muốn phù hợp với mùi trên người Tạ Tam.
Bên trong là chỗ ngủ, treo một tấm màn ngăn cách, chỉ có một cái giường rất cao, trên giường có một áo choàng ngắn và gối đầu.
Trình Dao Dao cầm đèn dầu cẩn thận đi vào, cởi giày trèo lên giường. Giường lớn cứng rắn, giống như Ta Tam, không chút mềm mại nào.
Trình Dao Dao giống như mèo con chiếm địa bàn ngửi khắp nơi, mấy ngày nay Tạ Tam không ở nhà, hương vị thuộc về hắn đã rất nhạt.
Trình Dao Dao nằm xuống giữa giường, chóng mặt lật người mấy lần, sau đó ôm áo choàng ngắn vào ngực. Bên trên áo choàng ngắn mang theo mùi xà phòng nhàn nhạt, còn có mùi cỏ cây đặc thù trên người Tạ Tam và hương vị hormone.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-208.html.]
Trình Dao Dao dán mặt vào, gương mặt mềm mại cọ vào vải vóc thô ráp, hít một hơi thật sâu, cảm giác cháy bỏng ở n.g.ự.c rốt cuộc giảm xuống. Trình Dao Dao có chút ủy khuất, dựa vào mùi hương của Tạ Tam, cuối cùng co quắp ngủ trên giường.
Trong ngõ nhỏ truyền đến tiếng bước chân nhè nhẹ. Tạ Tam đi dưới ánh trăng, mang the một xâu thịt heo và một hộp điểm tâm, mở cửa cổng vào nhà. Trước sân ngửi thấy mùi vị chua ngọt, làm khóe môi hắn cong lên.
Hắn cất xâu thịt heo vào giếng giữ tươi, lại múc nước rửa mặt. Qua phòng Trình Dao Dao, hắn đứng trước cửa một lúc, chỉ cảm thấy đi sớm về khuya, gấp gáp trở về vất vả đều được quét sạch sành sanh, trong lòng yên tĩnh vui sướиɠ.
Tạ Tam quay lại phòng mình, sờ soạng cuộn tiền nhét vào trong ngăn chứa thuốc. Lại cầm khăn mặt treo trên tường, lau giọt nước nhấp nhô trên cơ bắp.
Tạ Tam để trần đi vào buồng trong. Trong phòng có quá nhiều mùi dược liệu, mê hoặc giác quan. Trong nháy mắt nằm xuống, Tạ Tam cảm thấy không thích hợp, giống như báo đi săn bỗng nhiên cong người lên, đôi mắt hẹp dài lóe sáng.
Đúng lúc này ánh trăng xuyên qua cửa sổ mái nhà chiếu xuống, lờ mờ chiếu ra thân ảnh nằm trên giường.
Váy ngủ màu trắng phác họa đường cong nho nhỏ, váy bị cọ lên, lộ ra đôi chân dài tinh tế, da thịt trắng như tuyết dưới ánh trăng phát ra ánh sáng trơn bóng như đồ sứ. Đôi môi đỏ như hoa hồng hơi hé mở, sợi tóc như tơ lụa xõa trước ngực, che giấu nửa bên xuân sắc.
Cô không phòng bị chút nào ngủ trên giường đàn ông, gương mặt còn dán vào áo choàng ngắn của đàn ông, rất say mê ôm chặt.
Nốt ruồi dưới đáy mắt vô cùng xinh đẹp.
Tác giả có điều muốn nói:
Dao Dao chạy mau! Mẹ không cho phép!