Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 207

Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:15:05
Lượt xem: 198

Trình Dao Dao giật mình: “Giữ lại một ít cho anh trai em ăn.”

Tạ Phi nói: “Cũng không biết anh trai bao giờ mới về, giữ lại sẽ hỏng mất.”

Đúng vậy. Trình Dao Dao có chút thất vọng bẹp miệng, ai bảo hắn không ở nhà, đáng đời không được ăn ve sầu!

Trình Dao Dao để Tạ Phi bưng bát ve sầu đi. Cô lại xào một đĩa ớt xanh với đậu cô-ve, một bát canh mướp xanh, món chính là bánh cao lương làm bằng lương thực phụ từ buổi trưa.

Đều là đồ ăn thường ngày, Trình Dao Dao nấu ra hương vị đặc biệt ngon. Đừng nói Tạ Phi, khẩu vị của bà Tạ tốt hơn nhiều.

Trình Dao Dao nói: “Bà nội, bà uống chút canh mướp, canh mướp cũng có thể nhuận phổi giải nóng.”

“Ừm.” Bà Tạ uống một ngụm canh mướp, cảm giác dễ chịu quanh quẩn trước ngực. Trải qua mấy ngày nay, bệnh ho khan quấy rầy bà mấy chục năm dần dần chuyển biến tốt, ban đêm bà ngủ rất ngon, không tiếp tục ho khan nữa.

Bà Tạ nói với Tạ Phi và Trình Dao Dao: “Ve sầu ăn ngon, nhưng dễ nóng người, các cháu ăn ít một chút, cẩn thận mọc mụn trên mặt.”

“Sẽ không.” Trình Dao Dao thoải mái nói.

“Đúng thế, làn da chị Dao Dao tốt như vậy, phơi nắng thế nào cũng không đen.” Tạ Phi hâm mộ nhìn mặt Trình Dao Dao, ra ngoài phơi nắng cả ngày, làn da của cô vẫn trắng mịn.

Trình Dao Dao nhẹ nhàng ho một cái, càng che càng lộ nói: “Chị đều trốn ở dưới bóng cây, không bị nắng chiếu đến.”

Thân thể này chính là sự sắp xếp của mỹ nhân xinh đẹp nhất, làm sao có thể phơi đen được. Thêm mấy ngày nay cô uống nước linh tuyền, rửa mặt tắm rửa đều dùng nước linh tuyền, làn da trắng mịn ngay cả bản thân cũng yêu thích không buông tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-207.html.]

Trừ những quả thanh mai đã phơi buổi chiều, những quả thanh mai tươi mới phải rửa sạch trước, lại ngâm nước muối. Trình Dao Dao và Tạ Phi bận không xong, bà Tạ ghét bỏ nói: “Nhàn rỗi suốt ngày liền nghịch ngợm, làm nhiều thanh mai như vậy, ăn thế nào?”

Bà Tạ vừa phàn nàn, vừa xắn tay áo giúp đỡ rửa thanh mai. Tay chân bà vô cùng lưu loát, rửa quả thanh mai rất sạch.

Bên trong ánh sáng, sân nhỏ trở nên vô cùng náo nhiệt, tươi mới.

Tạ Phi hỗ trợ nhóm lửa đun nước. Trình Dao Dao cho thanh mai vào trong nồi, vớt bọt bên trên, lại cho đường trắng vào. Đường trắng này là lần trước vào huyện mua, nhờ Tạ Tam cầm về, lúc này có thể phát huy được tác dụng.

Thanh mai khô nấu qua nước đường, lại dùng nước cháo nấu thêm lần nữa, quả thanh mai tăng thêm mùi vị khó nói nên lời, chất thịt cũng dày đặc ngon hơn.

Vị chua ngọt dần dần tràn ngập phòng bếp, hai tay Trình Dao Dao cầm muôi quấy đều, loay hoay cả người đổ mồ hôi. Quả thanh mai đỏ mọng dần dần thu nhỏ, thanh mai đen nhánh bọc đường sáng lấp lánh, nhìn vô cùng mê người.

Hôm nay mang thanh mai về có ít nhất 70,80kg, thay phiên nấu 3,4 nồi mới xong. Nước thanh mai nấu xong vô cùng có lợi, cuối cùng vẫn dư lại hơn nửa nồi.

Trình Dao Dao đổ nước thanh mai vào một cái thùng, ngâm trong tiếng. Thanh mai khô thì để khô nước, phơi lạnh trong sân.

Mọi người uống nước thanh mai, ăn thanh mai khô, ngồi trong sân hóng gió. Mặc dù mệt, nhưng nhìn thanh mai khô đầy sân lại vô cùng có cảm giác thành công.

Bà Tạ đ.ấ.m eo đứng lên, nói: “Đừng ăn thanh mai khô nhiều quá, cẩn thận nước chua.”

Nói xong, lầu bầu mệt muốn c.h.ế.t bộ xương già này, chậm rãi về phòng. Thực ra mấy ngày nay thân thể của bà Tạ tốt hơn rồi, làm chút việc cảm thấy gân cốt càng thoải mái, nhưng sợ Trình Dao Dao nghịch ngợm, ngoài miệng luôn không bỏ qua.

Trình Dao Dao và Tạ Phi nhìn nhau, le lưỡi cười lên.

 

Loading...