Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 196: Lấy cỏ heo
Cập nhật lúc: 2024-08-31 11:11:26
Lượt xem: 97
Trình Dao Dao rửa mặt theo trình tự vô cùng chuẩn xác, đánh răng đủ 3 phút, rửa mặt không cần khăn mặt mà hất nước lên mặt, cuối cùng dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau khô nước. Tóc dùng lược sừng trâu chậm rãi chải đều, giống như tơ lụa xõa trên đầu vai.
Mười ngón tay nhỏ nhắn của Trình Dao Dao xuyên qua lại trong tóc, chậm rãi tết thành một b.í.m tóc con rết, cuối cùng xử lý bản thân nhẹ nhàng khoan khoái, da trắng môi đỏ, khuôn mặt như vẽ.
“Chị, b.í.m của chị thật đẹp.” Tạ Phi hâm mộ nhìn tóc Trình Dao Dao.
Dáng dấp Tạ Phi rất xinh, đáng tiếc không đủ dinh dưỡng, tóc vàng vàng thưa thớt tết thành hai b.í.m tóc nhỏ, xứng với tên nhóc con.
Trình Dao Dao cười sờ lọn tóc của em ấy, nói: “Chờ tóc em dài hơn, chị tết cho em.”
“Được!” Tạ Phi cao hứng gật đầu.
Trình Dao Dao giương mắt nhìn quần áo của minh đã được giặt sạch phơi trong sân, có chút ngượng ngùng nói: “Anh giúp chị giặt quần áo à?”
“Xuỵt.” Tạ Phi giơ ngón trỏ lên ra hiệu với Trình Dao Dao, lôi kéo Trình Dao Dao chạy vào bếp mới nhỏ giọng nói: “Là anh trai giặt giúp chị.”
“Nói đùa gì thế?!” Trình Dao Dao suýt nữa nhảy dựng lên.
Những thứ kia có cả quần áσ ɭóŧ, Tạ Tam đều…đều giặt cho cô?
Tạ Phi nhìn sắc mặt đỏ bừng của Trình Dao Dao, vội vàng giải thích: “Không có không có, anh trai không động vào quần áσ ɭóŧ của chị. Chính là cái áo hồng kia, anh trai giặt giúp chị đó. Sáng nay em dậy đã phơi lên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-196-lay-co-heo.html.]
“…” Lúc này tim Trình Dao Dao mới dần dần trở về chỗ cũ, có chút kỳ quái nói: “Tay chân anh ấy vụng về, giặt quần áo thay chị làm gì?”
“Anh trai tốt với chị.” Tạ Phi cười nói : « Sáng nay em muốn gọi chị dậy, anh trai không cho, nói chị mới tới ngày đầu, để chị ngủ thêm một lát. »
Trình Dao Dao bẹp miệng, có chút bận tâm nói: “Ai muốn ngủ nướng. Chị mới tới ngày đầu đã dậy trễ như vậy, bà nội khẳng định cảm thấy chị quá lười. »
Tạ Phi lấy một bát cháo, màn thầu và rau trộn từ trong tủ ra cho Trình Dao Dao, cười nói : « Sẽ không. Bà nội nói đại tiểu thư các chị đều ngủ đến lúc mặt trời lên cao mới dậy. »
Trình Dao Dao: “…” Xem ra Tạ Phi nghe không hiểu cái gì gọi là trào phúng.
Trên bàn để một bát cháo gạo, nấu rất loãng. Ngoài ra còn một cái bánh màn thầu, một đĩa rau cát cánh trộn.
Trình Dao Dao bê bát cháo lên uống một ngụm, gạo kê có mùi thơm tinh khiết nồng đậm, rau cát cánh trộn thơm thơm cay cay, cô cùng kí©h thí©ɧ dạ dày.
Trình Dao Dao cầm bánh màn thầu bẻ một nửa cho Tạ Phi.
Tạ Phi vội vàng khoát tay : « Chị, em ăn rồi. »
Trình Dao Dao nói: “Cầm đi. Buổi sáng chị ăn ít, ăn không vô. »
Thấy Trình Dao Dao kiên trì, lúc này Tạ Phi mới nhận bánh, ăn từng ngụm nhỏ hết rất nhanh.