Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 160: Tôi muốn đi Tạ gia

Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:59:32
Lượt xem: 113

Tinh thần của Trình Dao Dao dần dần trở về, mới phát hiện mình đang nằm trong n.g.ự.c Tạ Tam, một đôi tay siết chặt vạt áo hắn. Áo choàng ngắn của Tạ Tam bị cô kéo lệch đi, lộ ra cơ n.g.ự.c màu lúa mạch rắn chắc.

“…” Cả người Trình Dao Dao cứng ngắc, vội vàng nhắm chặt mắt.

“Tỉnh rồi dậy thôi.” Tiếng nói của Tạ Tam khàn khàn, chỉ là nhìn cơ cơ bắp bỗng nhiên căng cứng của hắn, tâm tình chưa chắc thoải mái hơn Trình Dao Dao.

Trình Dao Dao lại run lên một cái, lông mi dày vểnh lên, kiên quyết giả c.h.ế.t không mở mắt.

Tạ Tam dừng một lúc, thử ôm Trình Dao Dao đứng dậy, mới khẽ động, Trình Dao Dao liền ngẩng đầu lên như bị điện giật.

“Anh làm gì!” Trình Dao Dao bị hắn nhấc lên, nửa người đều mềm mại, vành mắt cũng đỏ lên.

 

Bắp thịt Tạ Tam kéo căng, cũng không nhúc nhích. Trình Dao Dao chống vào vai hắn muốn đứng lên, nhưng hai chân mất cảm giác, giày vò nửa ngày cũng chưa đứng dậy được, ngược lại Tạ Tam càng lúc càng có tinh thần.

Trình Dao Dao tức giận sắp khóc: “Anh…Anh không biết xấu hổ!”

“Không có.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-160-toi-muon-di-ta-gia.html.]

Còn dám mạnh miệng! Trình Dao Dao trừng hắn, lại đối mặt với đôi mắt hẹp dài sâu xa của Tạ Tam. Lúc này trong đôi mắt kia không còn lạnh lùng, trong đó dường như có hàng tỉ ngôi sao, muốn đem linh hồn người hút vào bên trong.

Trình Dao Dao bị hắn nhìn như vậy, gương mặt nóng hổi lúc đầu lại nhiễm thêm một tầng hoa đào đậm: “Anh nói cái gì?”

“Ôm em, không xấu hổ.” Tiếng nói Tạ Tam khàn khàn không tưởng tượng nổi, giọng nói lại nghiêm túc trịnh trọng, có lý.

“Vì cái gì?” Trình Dao Dao kinh ngạc mở to hai mắt, nốt ruồi dưới mắt sáng ngời, vừa quyến rũ vừa ngây thơ: “Anh lưu manh đùa giỡn, còn dám nói xạo!”

 

Trình Dao Dao không để ý mình còn đang ngồi trên người Tạ Tam, đ.â.m vào chỗ đau của hắn: “Anh không cho em ở nhà anh, còn lưu manh đùa giỡn em, không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!”

Tạ Tam không nói, lông mày hắn sâu sắc, lúc không cười vô cùng hung dữ. Hắn cứ bình tĩnh như vậy nhìn Trình Dao Dao, Trình Dao Dao giống như mèo con bị nắm gáy, dáng vẻ hung hăng mất dần, ánh mắt trốn tránh: “Anh còn trừng em…”

Tạ Tam nói: “Em còn nhớ rõ vừa rồi đáp ứng cái gì với anh không?”

“Vừa rồi? Vừa rồi làm sao?” Ánh mắt Trình Dao Dao hỗn loạn, vừa rồi… Nghĩ đến chuyện vừa rồi, không khí kỳ quái xuất hiện giữa hai người.

Trình Dao Dao không nhớ nổi, cô vừa rồi chìm vào hôn mê quấn lấy Tạ Tam muốn dương khí, trong lúc đó không nhớ Tạ Tam nói gì bên tai cô, còn trốn tránh không cho cô hôn, Trình Dao Dao gấp gáp cọ sát vào hắn, khóc thút thít đáp ứng gì đó, lúc này Tạ Tam mới cho cô hôn.

Trình Dao Dao dứt khoát chơi xấu: “Em không nhớ rõ.”

 

Loading...