Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 115: Mật hoa chuối tây

Cập nhật lúc: 2024-08-30 18:27:05
Lượt xem: 108

Đom đóm bay lượn khắp bầu trời, lặng yên không một tiếng động nhưng vô cùng đẹp. Từng con từng con đom đóm bay xung quanh Trình Dao Dao, Trình Dao Dao giật giật áo Tạ Ba, vui mừng ra hiệu cho hắn nhìn: “Thật đẹp…”

Chỉ là đom đóm thường thấy nhất ở nông thôn mà thôi, nhưng Trình Dao Dao dịu dàng đứng bên trong bầu trời đầy đom đóm, lộng lẫy làm lòng người d.a.o động, không đành lòng phá giấc mơ đẹp này.

Tạ Ba bắt lấy một đám đom đóm trong tay đưa tới trước mặt Trình Dao Dao. Tay hắn nắm thành quyền, giữa kẽ tay có ánh sáng lóe lên. Trình Dao Dao lại gần, hô hấp mềm mềm ngọt ngào rơi xuống tay Tạ Ba, hắn giật mình, ngón tay buông ra một chút, một con đom đóm thừa dịp bay mất.

Trình Dao Dao vội vàng lấy hai tay che lại khe hở trên tay Tạ Ba, cẩn thận từng li từng tí đếm: “Một con, hai con, ba con,… Có năm con, tay của anh thật lớn!”

 

Trình Dao Dao vui rạo rực nói, cô cậy từng ngón tay của Tạ Ba ra, mấy con đom đóm đầu óc quay cuồng bò trong tay Tạ Ba, lần lượt bay mất.

Chỉ còn lại một con, nửa ngày mới bay lên. Trình Dao Dao duỗi đầu ngón tay đυ.ng nhẹ điểm sáng trên m.ô.n.g đom đóm, điểm sáng của đom đóm lập tức tắt rơi xuống.

“Ai nha, c.h.ế.t mất rồi!” Trình Dao Dao thương tiếc thở dài.

Tiếng nói Tạ Ba lộ khàn khàn: “Tôi bắt thêm cho cô.”

“Không cần nữa.” Trình Dao Dao đè tay Tạ Ba lại, có chút khổ sở nhìn con đom đóm kia. Đây là Tạ Ba đưa cho cô…

Nhưng trong nháy mắt, con đom đóm kia lại chậm rãi bay lên, chỉ là ánh sáng chợt lóe, yếu hơn nhiều.

Đôi mắt Trình Dao Dao nhìn theo con đom đóm kia, đom đóm kiên cường rất nhanh liền dung nhập vào bên trong đám đom đóm bay đầy trời, không biết là con nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-115-mat-hoa-chuoi-tay.html.]

Tạ Ba hỏi cô: “Thật không muốn bắt nữa?”

 

Trình Dao Dao lắc đầu: “Không muốn.”

Tạ Ba thuận theo: “Đi thôi.”

“…” Trình Dao Dao bỗng nhiên có chút muốn một con, cô đứng tại chỗ không chịu đi, ngón tay chỉ con lớn nhất: “Em muốn con kia.”

Con đom đóm đậu ở chỗ sâu nhất trên bụi cây, ánh sáng vàng lấp lánh, điểm sáng lớn hơn con đom đóm khác nhiều.

Tạ Ba nói: “Không dễ bắt.”

“Em muốn.” Trình Dao Dao giận dỗi, giẫm chân. Trong bóng tối không thấy rõ, trong đầu Tạ Ba lại hiện ra đôi môi đỏ như hoa hồng, lúc giận dỗi cong lên một chút, khóe môi hướng xuống dưới, tự cho rằng hung ác nhưng lại rất đáng yêu.

Tạ Ba bước về phía bụi cỏ. Mùa hè mưa nhiều, trong bụi cỏ nhiều rắn rết, Tạ Ba đạp chân xuống bụi cỏ mềm dẻo, phát ra âm thanh lạch cạch đứt gãy.

Lúc này, trong bụi cỏ đột nhiên vang lên thanh sột soạt.

 

Trình Dao Dao tai thính nói: “Thanh âm gì vậy? Là thỏ sao?”

“…” Tạ Ba bỗng nhiên trở lại bảo vệ Trình Dao Dao, tiếp theo che miệng cô, động tĩnh trong bụi cỏ lớn hơn. Không phải động vật cỡ nhỏ, có thể phát ra động tĩnh lớn, càng giống… Người.

Trình Dao Dao “Ô ô” hai tiếng, bị Tạ Ba chặn lại. Trước n.g.ự.c Tạ Ba có mùi mồ hôi cùng mùi cây cỏ, không khó ngửi, chàng trai trẻ tuổi tràn đầy hương vị hormone mạnh mẽ.

 

Loading...