Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 109: Sữa bột và đom đóm
Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:56:04
Lượt xem: 145
(Bắt đầu từ chương này Tui đổi cách xưng hô của Dao Dao khi nói chuyện với Tạ Tam nha, hai người thân thiết nhiều rồi nè ^.^)
Nghe thấy thanh âm của nhóm TNTT, Trình Dao Dao thét to: “Bên này bên này! Bọn họ bắt nạt TNTT! Lưu manh đùa giỡn!”
Tạ Ba lấy một địch sáu, trên mặt trên lưng mắt thấy bị đánh mấy cái, lòng Trình Dao Dao nóng như lửa đốt, tiếng nói khàn khàn.
Đúng lúc này, một thanh niên mặc quân trang đạp xe đi ngang qua nhảy xuống xe, xông vào cuộc chiến, một cước đá văng tiểu lưu manh đánh lén phía sau lưng Tạ Ba.
Nhóm TNTT trong chớp mắt cũng gϊếŧ tới trước mặt, không nói gì cùng đám lưu manh hỗn chiến thành một đoàn. Lưu manh có sáu, bảy người, bị Tạ Ba quật ngã hai người, còn lại trong chớp mắt cũng được an bài rõ ràng.
Từ Tiểu Quân bị giẫm trên mặt đất gào khóc thét lên: “Móa nó, chúng mày dám bắt nạt trung nông nghèo khó chúng tao!”
“Phi! Dám bắt nạt thanh niên trí thức chúng tao, thật là mù mắt chó mày!” Một thanh niên trí thức mặc áo thủy thủ dùng sức đá Từ tiểu Quân.
Lại bị thanh niên mặc quân trang ngăn lại: “Giao hắn cho công an, không nên động tư hình (hình phạt riêng).”
Trình Dao Dao chỉ lo nhìn Tạ Ba. Thái dương Tạ Ba có vệt m.á.u chảy xuôi xuống, tàn bạo ở hai đầu lông mày còn chưa tan đi, cực kì giống lần đầu Trình Dao Dao gặp hắn, bộ dáng đằng đằng sát khí.
Trình Dao Dao vô cùng lo sợ nhìn chằm chằm vào vết thương của Tạ Ba: “Có đau không?”
Vành mắt trắng nõn của Trình Dao Dao đỏ lên, bộ dáng sợ hãi không thôi, giống như một giây sau liền khóc.
Sự tàn bạo xung quanh người Tạ Ba dần dần lui xuống, thấp giọng nói: “Không sao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-109-sua-bot-va-dom-dom.html.]
Lúc này, mấy nam thanh niên trí thức rối rít ân cần nói: “Vị đồng chí này, cô… cô không sao chứ?”
Đám người lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt Trình Dao Dao, hô hấp cũng vì đó trì trệ, nhóm thanh niên trí thức mới vừa rồi còn kêu đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ trong nháy mắt giống như con ngựa bị nhốt lại, tiếng nói nhẹ xuống, chỉ sợ dọa Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao nhích lại gần người Tạ Ba, động tác theo bản năng này khiến lòng Tạ Ba dâng lên sóng to gió lớn. Cô không hề hay biết, chỉ dùng đôi mắt hoa đào mềm mại kia nhìn đám người: “Cảm ơn mọi người.”
“Nên làm nên làm.” Nhóm nam thanh niên trí thức cười ngây ngô, chủ động giới thiệu với Trình Dao Dao: “Tôi tên là Triệu Đại Dũng, chúng tôi là thanh niên trí thức ở thôn Đập Thượng!”
Một nam thanh niên trí thức khác nói: “Tôi tên là Chu Bân, chúng tôi ở thôn Đào Am!”
Trình Dao Dao nói: “Chúng tôi ở thôn Điềm Thủy.”
Triệu Đại Dũng tán thưởng nhìn Tạ Ba: “Cậu bạn này cũng là thanh niên trí thức? Thân thủ rất tốt!”
Đang nói, một đám người lại tới: “Ai bắt nạt nữ thanh niên trí thức ở chỗ chúng ta?!”
Thẩm Yến mang theo mấy nam thanh niên trí thức lao đến, Hàn Nhân và Trình Nặc Nặc đi theo phía sau thở không ra hơi.
Thẩm Yến thong dong đến chậm gạt đám người ra, đi đến bên cạnh Trình Dao Dao: “Dao Dao, nghe Hàn Nhân nói cô bị lưu manh bắt nạt? Không sao chứ?”
Trình Dao Dao chỉ muốn trợn mắt trừng hắn.
Triệu Đại Dũng coi thường nói: “Các anh làm gì thế? Để nữ thanh niên trí thức một mình trên đường ? Nếu không có anh này và mà mấy người chúng tôi, nữ đồng chí đã bị bắt nạt rồi anh có biết không hả?”