Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuyên Sách Trở Thành Nữ Phản Diện - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-08-30 15:43:08
Lượt xem: 112

“Làm sao có thể?” Trình Dao Dao cười lạnh. Mẹ Trình Nặc Nặc chuyên lấy đồ tốt gửi về cho nhà mẹ đẻ, đâu có thể gửi đồ cho Trình Nặc Nặc?

Trình Dao Dao tức giận vung tay: “Đi, chúng ta đi bưu cục nhìn xem!”

Trình Dao Dao đến bưu cục, báo tên mình cùng thư giới thiệu, nhưng không có gói hàng gửi cho cô. Nhân viên mậu dịch đưa cho cô một phong thư: “Có một phong thư!”

Trình Dao Dao không cam lòng hỏi: “Làm sao có thể không có gói hàng nào?”

Nhân viên mậu dịch không kiên nhẫn: “Không có chính là không có!”

Trình Dao Dao nắm vuốt phong thư, sắc mặt trắng bệch.

Giống như cảnh ngộ nhiều năm trước của mình tái hiện. Mẹ kế thổi gió bên tai của bố, đem sản nghiệp ông bà ngoại để lại cho cô lừa gạt, làm quả sinh nhật 12 tuổi cho em kế.

Nếu không phải ông ngoại lưu lại người quản lí trung thành tuyệt đối, vụиɠ ŧяộʍ thông báo cho cô, Trình Dao Dao khóc rống trước mặt bố, tâm huyết cả đời của ông ngoại rơi vào trong tay mẹ kế và em kế.

Trình Dao Dao cũng từ lúc đó mới bắt đầu biết được, trước khi cô trưởng thành, muốn sống thật tốt nhất định phải dựa vào cưng chiều của bố. Mà người bố cưng chiều cô vô điều kiện đã rơi xuống người khác. Cũng may Trình Dao Dao dáng dấp đẹp, trời sinh chính là một thân tập hợp ngàn vạn sủng ái. Cô khoe mẽ nũng nịu trước mặt bố, đem sự yêu thương của bố từ chỗ mẹ kế và em kế kéo lại.

Không nghĩ tới sống lại một đời, cô vẫn rơi vào bên trong vòng tuần hoàn này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-102.html.]

Trình Dao Dao nắm chặt phong thư, trong lúc nhất thời rơi vào trong hồi ức cô cứ nghĩ đã sơm quên được.

Hàn Nhân không nghĩ mình nói một câu sẽ làm Trình Dao Dao thương tâm như vậy.

Hàn Nhân cười gượng nói: “Dao Dao cô đừng tức giận, cô xem trước trong thư bố cô viết cái gì đã.”

“Xem cái rắm!” Hai tay Trình Dao Dao xé phong thư.

Ai ngờ phong thư bị xé, rớt xuống một chồng phiếu định mức, xanh xanh đỏ đỏ đầy đất. Đám người nhao nhao ghé mắt, Hàn Nhân cùng Trương Hiểu Phong vội vàng xông về phía trước giúp Trình Dao Dao nhặt phiếu định mức lên.

Trương Hiểu Phong kinh ngạc, giọng nói quê hương đều nói ra: “Ai nha má ơi, nhiều phiếu như vậy!”

Trình Dao Dao cũng sửng sốt, vội cúi đầu nhìn phong thư trong tay, cẩn thận xé mở xem xét, bên trong còn có một bức thư thật mỏng.

Tin viết rất ngắn, quan tâm dến thói quen của Trình Dao Dao ở nông thôn, sau đó lời nói xoay chuyển vô cùng uyển chuyển, nghe nói Trình Dao Dao ở nông thôn cũng không thích sống chung, mà lại dùng tiền tiêu xài. Bây giờ tiền lương của bố cũng bị cắt giảm, hi vọng Trình Dao Dao có thể cần kiệm tiết kiệm. Cuối cùng động viên Trình Dao Dao cố gắng lao động, hòa vào tập thể.

Bức thư này giọng nói vô cùng chính trực khách khí, còn giống như tức giận.

Trước khi nguyên chủ xuống nông thôn, bố Trình nhờ quan hệ bạn bè, tìm được một công việc tốt trong thành phố cho nguyên chủ, đáng tiếc nguyên chủ chịu kí©h thí©ɧ của Trình Nặc Nặc, giấu bố vụиɠ ŧяộʍ báo danh xuống nông thôn, bố Trình biết chuyện thì ván đã đóng thuyền. Đối mặt với trách cứ của bố Trình, nguyên chủ còn cãi nhau với ông một trận. Mẹ kế thổi gió bên gối, lại có Trình Nặc Nặc nhu thuận ở một bên để so sánh dễ dàng, bố Trình như thế nào không lạnh giá.

Loading...