Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-09-13 11:29:22
Lượt xem: 43
Cô vui vẻ đứng tại chỗ vẫy vẫy tay với anh.
Thẩm Trường An hạ kiếng xe xuống, thấy Lục Chi Ưu vẻ mặt sáng ngời, vẫy tay với mình.
Anh mở cửa xe bước xuống, vớ lấy ô ở ghế sau cầm theo.
Lục Chi Ưu đứng tại chỗ, lặng lẽ nhìn Thẩm Trường An che ô bước tới.
Mưa rơi lên ô "bộp bộp", khóe miệng anh mỉm cười, từng bước vững vàng đi về phía cô.
Lúc này đây, Lục Chi Ưu cảm thấy tim mình bắt đầu biểu tình rồi, trong lòng cô đang nghĩ bây giờ chính là
Khi nào thì mị mới có thể thu tên yêu nghiệt Thẩm Trường An này về tay đây hả!!!
"Đang nghĩ gì đấy?"
Lúc Lục Chi Ưu đang sững sờ, Thẩm Trường An đã bước đến bên cạnh cô.
"Nghĩ đến anh đó." Lục Chi Ưu bất chấp mặt mũi trả lời.
Thẩm Trường An im lặng, anh đã quen với độ mặt dày của Lục Chi Ưu rồi.
Lục Chi Ưu cười bước tới đứng dưới dù của Thẩm Trường An, hai tay tự nhiên ôm lấy tấm lưng gầy gò của anh, cô nhận ra thân thể anh bỗng chốc cứng đờ.
"Cách xa quá rủi như em bị cảm thì sao bây giờ? Em mà cảm thì thật là đáng thương, em chỉ có một mình, không có ai chăm sóc, anh thân là hàng xóm của em, anh phải có trách nhiệm chăm sóc cho em và Bánh Trứng nhà em đấy."
Chưa đợi Thẩm Trường An kéo cô cách xa ra một chút, Lục Chi Ưu đã liến thoắng liên hồi.
Thẩm Trường An tỏ vẻ bất đắc dĩ, không còn cách nào khác, chỉ đành để cô ôm thắt lưng của mình.
"Đi thôi."
Tay anh khoác lên vai cô, để cô hoàn toàn nép sát vào lòng anh.
Lục Chi Ưu ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn gương mặt sạch sẽ của Thẩm Trường An.
Làm sao đây? Làm sao đây? Thật muốn nhanh nhanh tóm lấy anh mà!!!
Lên xe, anh để ô lên băng ghế sau.
Lúc chuẩn bị lái xe rời đi, anh nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lục Chi Ưu.
Anh thấy đôi chân vô cùng trắng trẻo của cô, còn dính nước mưa, có lẽ lúc nãy ở bên ngoài bị nước mưa văng đến.
Không biết tại sao, anh đột nhiên thấy trong xe vô cùng oi bức, mặt đỏ lên trông thật khả nghi.
"Khụ khụ" Anh ho nhẹ.
"Anh sao vậy?" Lục Chi Ưu nghiêng đầu hỏi anh.
"Không sao"
Anh xoay người lấy một cái khăn lông trắng từ băng ghế sau ra.
"Coi chừng cảm lạnh."
Anh để cái khăn lên chân của Lục Chi Ưu, che khuất đùi của cô.
Lục Chi Ưu 囧, sợ cô cảm lạnh mà sao lại che chân?
Thẩm Trường An dường như đoán được Lục Chi Ưu sắp mở miệng hỏi, vì thế anh nói, "Thắt dây an toàn vào, đi thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-73.html.]
"Dạ"
Lục Chi Ưu nghe lời kéo dây an toàn qua gài lại.
"Thẩm Trường An, tối nay chúng ta ăn gì?"
Lục Chi Ưu hào hứng quay sang hỏi Thẩm Trường An.
"Em muốn ăn gì?" Anh hỏi ngược lại.
"Đùi gà áp chảo, cá lư hấp chanh, sườn xào chua ngọt" Lục Chi Ưu bla bla kể ra một loạt tên các món ăn.
Thẩm Trường An không nhịn được mà quay sang nhìn cô, vì sao cô bé này mỗi ngày đều kêu gào ăn thịt mà vẫn gầy như thế.
"Vậy chúng ta phải tới siêu thị rồi."
"Được được."
Không lâu sau Thẩm Trường An đã lái xe đến siêu thị.
Lục Chi Ưu lấy khẩu trang trong túi xách ra mang vào, người nổi tiếng chính là như vậy, một chút không gian riêng tư đều không có, bên ngoài thì vô cùng hào nhoáng, nhưng chuyện riêng tư lại phải lén lén lút lút, giống như kẻ trộm vậy.
Lục Chi Ưu ngẩng đầu nhìn Thẩm Trường An, không nhịn được mà mơ mộng, lúc nào mới "phỉnh" được Thẩm Trường An, sau đó xuất hiện công khai ở nơi công cộng thì tốt biết mấy.
Lúc đến siêu thị thì trời vẫn còn mưa, "Ở yên đó, để anh xuống trước."
Thẩm Trường An lấy dù, xuống xe trước rồi mới đi vòng sang phía bên kia.
Lục Chi Ưu mở cửa xe liền trực tiếp chui vào dưới dù của Thẩm Trường An, đôi tay tự giác ôm lấy thắt lưng của anh.
"Tuy là chỉ có vài bước thôi, nhưng rủi như mấy bước này làm em bị cảm thì tính sao bây giờ?" Lục Chi Ưu mặt dày nói.
Thẩm Trường An cúi đầu nhìn cô, ánh mắt thoáng qua cánh tay đang ôm chặt lấy mình.
"Vào thôi."
Vào siêu thị, Lục Chi Ưu giống như ngựa thoát cương, chạy ngay đến khu thịt Hàn Quốc.
"Bác sĩ Thẩm, bác sĩ Thẩm, anh nhìn xem, con cá lư này to quá, làm cá hấp chanh chắc là tuyệt cú mèo." Lục Chi Ưu chỉ vào con cá đang bơi trong nước, nói với Thẩm Trường An.
Thẩm Trường An nhìn theo tay cô chỉ, đúng là một con cá lư béo tốt.
"Dì ơi, lấy cho con con cá này đi." Thẩm Trường An nói
Dì ở siêu thị vừa giúp anh bắt cá vừa nói chuyện với bọn họ.
"Cô bé à, bạn trai con đẹp trai lắm, còn tốt với con như thế, con phải biết quý trọng đó nha."
Nghe dì ấy nói, Lục Chi Ưu hơi sửng sốt, tự nhiên cảm thấy vui vẻ.
"Ha ha ha, nhất định, nhất định." Cô nói.
Thẩm Trường An cúi đầu nhìn cô, mà lúc này dì ấy đã bắt cá xong.
"Nhìn em làm gì? cầm cá đi kìa." Lục Chi Ưu nói, rồi tiến tới mục tiêu kế tiếp.
Thẩm Trường An đưa tay nhận lấy cá của dì siêu thị.
"Đùi gà, đùi gà." Ở đằng kia Lục Chi Ưu hét to về phía anh, rước lấy bao nhiêu ánh mắt của mọi người xung quanh đổ dồn về phía cô.
Thẩm Trường An ho nhẹ một cái, cũng không biết nhỏ giọng xíu à.