Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 72

Cập nhật lúc: 2024-09-12 19:24:05
Lượt xem: 30

"Chị Lục, em là chuyên viên trang điểm của chị mà, em không đi ai trang điểm cho chị?"

 

"Phòng làm việc lớn thế này, không lẽ không tìm được một chuyên viên trang điểm?" Lục Chi Ưu không đồng ý.

 

"Ôi, không được đâu chị Lục, em trang điểm cho chị lâu như thế, em chắc chắn là hiểu ý chị nhất, nếu người khác trang điểm không vừa ý chị thì sao?"

 

"Ừ, cũng đúng nhỉ" Lục Chi Ưu chống cằm, dáng vẻ đăm chiêu.

 

"Cho nên á, chị mang em theo nha." Tiểu Mễ nhìn cô vô cùng tội nghiệp.

 

"Cái này, phải để chị suy nghĩ lại đã." Lục Chi Ưu sờ cằm.

 

Tiểu Mễ rất rõ động tác này của Lục Chi Ưu, bởi vì mỗi khi cô làm động tác này, chính là đang suy nghĩ trong lòng.

 

Cô cắn chặt răng, nói: "Chị Lục, em đi mua đá bào matcha cho chị nha?"

 

Lục Chi Ưu tiếp tục sờ cằm, "Nhưng mà Khương Thang đã mua cho chị rồi."

 

Tiểu Mễ đau lòng, "Em mua bánh kem matcha cho chị"

 

Hai mắt Lục Chi Ưu bỗng chốc tỏa sáng, "Được rồi, thấy em có thành ý như thế, chị sẽ dẫn em đi theo, tới lúc đó đừng quên mua bánh cho chị đấy."

 

"Dạ... em biết rồi" Tiểu Mễ đứng dậy, oán hận nói.

 

Lục Chi Ưu ở trong lòng len lén đánh dấu tích vào kế hoạch của mình.

 

Khương Thang mua đá bào matcha, Tiểu Mễ mua bánh kem matcha.

 

Muahahaha... lời to rồi... lời to rồi ~

 

*

 

Buổi trưa thời tiết vẫn còn đang rất đẹp, không biết tại sao, đến chiều thì mây đen kéo đến âm u cả bầu trời, không lâu sau liền có sấm chớp đùng đùng, rồi mưa to.

 

Lục Chi Ưu ngẩng đầu lên nhìn ra bên ngoài, gió mạnh đập ầm ầm vào cửa sổ.

 

"Tiêu rồi, tiêu rồi, mưa to quá. Không mang theo dù, sao bây giờ?" Tiểu Mễ bắt đầu ầm ĩ.

 

Khương Thang đặt hai tay lên bàn, đầu gối lên tay, "Dự báo thời tiết chả chính xác tí nào, hôm qua rõ ràng nói hôm nay không có mưa mà."

 

"Dự báo thời tiết chỉ giỏi lừa gạt thôi." Tiểu Mễ không còn gì để nói.

 

"Đã trải nghiệm"

 

"Mưa này không dai đâu, có lẽ lúc tan làm sẽ tạnh thôi." Lục Chi Ưu đứng dậy bước tới cạnh cửa sổ.

 

"Mong là vậy."

 

Nhưng sự thật là, tới lúc tan làm mưa không những không tạnh mà còn to thêm, chưa tới 5 giờ mà bên ngoài trời đã sâm sẩm tối.

 

Nhân viên trong phòng làm việc đều đã đi gần hết.

 

"Chị Lục, đi thôi, em đưa chị về." Khương Thang đẩy cửa bước vào, nói với Lục Chi Ưu.

 

"Không cần đâu, cậu đưa Tiểu Mễ về đi."

 

"Hả, vậy còn chị?" Khương Thang hỏi.

 

Tiểu Mễ ở phía sau chọt chọt Khương Thang, dáng vẻ như muốn hỏi bộ anh bị ngốc hả?

 

Khương Thang suy nghĩ một lát, sau đó mới hiểu ra.

 

"A ~, chị Lục, bọn em đi trước nha, bye bye."

 

"Ừ, bye bye ~"

 

Sau khi bọn Khương Thang đi rồi, Lục Chi Ưu nhìn đồng hồ trên tường, 5 giờ kém 15 rồi.

 

Cô nghĩ nghĩ, khóe miệng bỗng nhiên nở nụ cười, cô lấy di động trong túi xách ra, mở danh bạ, sau đó nhắn tin cho Thẩm Trường An.

 

Bệnh viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-72.html.]

 

"Thời tiết kiểu gì, nói mưa là mưa ngay." Mục Lạc lẩm bẩm trong miệng.

 

"Dự báo thời tiết nói là không mưa." Thẩm Trường An đáp.

 

Anh bước đến cửa sổ, nhìn mưa to ầm ầm bên ngoài.

 

"Mưa cũng tốt, trời hôm nay nóng bức, vừa hay mưa xuống thì mát." Thẩm Trường An nhàm chán vừa xoay bút vừa nói.

 

Lúc này di động lại vang lên.

 

Anh cầm lên nhìn thử.

 

Là Lục Chi Ưu.

 

"Bác sĩ Thẩm, mưa rồi TT^TT"

 

Thẩm Trường An nhìn icon dễ thương kèm theo, nghĩ nghĩ muốn trêu cô một chút, anh dựa vào ghế, hai tay cầm di động, nhàn nhã gõ tin trả lời.

 

“Thì?”

 

Vài giây sau.

 

"Hi…"

 

Thẩm Trường An nhìn tin nhắn của Lục Chi Ưu, rất lâu mới phản ứng lại.

 

Anh cong cong khóe môi.

 

Bỗng nhiên cảm thấy cô thật dễ thương, hình như anh bị lây rồi, làm sao đây?!

 

"Chờ tôi một lát."

 

Ma xui quỷ khiến thế nào anh lại nhắn trả lời cô như thế.

 

""o(≧v≦)o Dạ ~"

 

A, a, sao giờ? sao giờ?

 

"Ting ting..." Đúng 5 giờ, đồng hồ treo tường tự động vang lên.

 

Thẩm Trường An cởi áo blouse trắng ra, khoác áo khoác vào, rồi vẫy tay với Mục Lạc.

 

"Đi trước đây, mai gặp!"

 

Vừa dứt lời, Mục Lạc chưa kịp nói gì, chỉ thấy bóng lưng cao ngất của Thẩm Trường An.

 

"Mình có một dự cảm." Lát sau, Mục Lạc đột nhiên lẩm bẩm một mình.

 

*

 

Thẩm Trường An lái xe đỗ trước phòng làm việc của Lục Chi Ưu.

 

Sau đó anh móc di động ra gọi cho Lục Chi Ưu.

 

"A lô"

 

"A lô, bác sĩ Thẩm, anh chờ em một chút, em xuống ngay đây!"

 

Bên kia truyền đến giọng nói vui vẻ của Lục Chi Ưu.

 

"Ừ"

 

Sau khi cúp điện thoại, Lục Chi Ưu vui vẻ thu dọn đồ đạc, vừa dọn vừa hát.

 

Dọn dẹp xong rồi, cô lại lấy CC cream trang điểm lại rồi mới hài lòng bước ra ngoài.

 

Khi cô ra khỏi phòng, mọi người đều đã về hết, thế nên cô tắt đèn, khóa cửa phòng rồi mới xuống lầu.

 

Lúc ra khỏi thang máy, Lục Chi Ưu nhanh chân chạy ra cửa, vừa tới liền nhìn thấy Thẩm Trường An đang đứng trước chiếc Lamborghini.

 

"Bác sĩ Thẩm ~"

Loading...