Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-09-11 12:45:56
Lượt xem: 30

Sau khi tắm xong, Lục Chi Ưu đắp mặt nạ, sau đó Lục Chi Ưu chìm vào giấc ngủ dưỡng nhan.

 

Hôm sau, Lục Chi Ưu tự thức dậy, cô nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức trên đầu giường, hơn 9 giờ rồi, cô vội vàng ngồi dậy, vọt đi đánh răng rửa mặt.

 

Rửa mặt xong, Lục Chi Ưu ngồi trước gương, trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng.

 

Mặc gì thì đẹp đây?

 

Cái này vậy.

 

Váy chữ A liền thân không tay màu đen, từ cổ xuống n.g.ự.c là lớp voan mỏng màu trắng, váy dài đến đùi Lục Chi Ưu làm lộ ra đôi chân dài thẳng tắp, dưới chân mang một đôi giày cao gót màu nude, khiến cho cô cao lên không ít.

 

Lục Chi Ưu ngồi trên sofa một lát, sau đó đứng dậy đi sang nhà Thẩm Trường An.

 

Cô đứng bấm chuông cả buổi mà vẫn không thấy Thẩm Trường An ra mở cửa.

 

Không lẽ tối qua anh không về nhà?

 

Lục Chi Ưu ngạc nhiên.

 

Cô lấy điện thoại ra xem thử, bây giờ mới 11 giờ, vì thế cô quay về nhà, làm vài miếng sandwich, sau đó bỏ vào hộp đựng cơm rồi mang đến bệnh viện.

 

Bác sĩ Thẩm, em đến thăm anh đây ~

 

Khi Lục Chi Ưu đến bệnh viện vừa lúc gặp được Mục Lạc.

 

"A ~ Lục Chi Ưu?" Mục Lạc ngạc nhiên nhìn cô.

 

"Hi ~"

 

"Tìm Thẩm Trường An hả?" Mục Lạc bày ra dáng vẻ cô không nói tôi cũng biết.

 

Lục Chi Ưu cũng không có gì để giấu giếm, sảng khoái gật đầu.

 

"Anh ấy có ở đây không?"

 

"Bây giờ chắc đang ở phòng nghỉ nghỉ ngơi rồi, tối qua cậu ấy có một ca mổ."

 

Phòng nghỉ?

 

Lục Chi Ưu lẩm bẩm, bỗng nhiên tiến lại gần Mục Lạc: "Anh trai, phòng nghỉ ở đâu vậy?"

 

Mục Lạc cười cười, anh biết thế nào Lục Chi Ưu cũng hỏi mà.

 

"Đi, tôi dẫn cô tới đó."

 

Ây da, có cảm giác mình lại có thêm một trợ thủ nữa nha.

 

Lục Chi Ưu cảm thấy mình sướng muốn bay lên trời luôn rồi.

 

"Đây, chính là nơi đó, cô vào đi, tôi không vào đâu." Mục Lạc chỉ căn phòng ở phía trước, trên tấm bảng trước cửa để hai chữ thật to.

 

Phòng nghỉ.

 

"Được rồi, cảm ơn anh nha."

 

"Không có chi."

 

Sau khi cám ơn Mục Lạc, Lục Chi Ưu bước đến phòng nghỉ.

 

Cô nhẹ nhàng gõ cửa, không có ai đáp lại, vài giây sau, Lục Chi Ưu khe khẽ đẩy cửa phòng ra.

 

"Bác sĩ Thẩm, anh có ở đây không..."

 

Lục Chi Ưu bỗng dưng im bặt, vì cô nhìn thấy Thẩm Trường An nằm trên giường, khoanh tay trước ngực, mắt nhắm lại, có lẽ là đang ngủ.

 

Lục Chi Ưu rón rén bước vào, cô đặt hộp sandwich tình yêu mình làm cho anh trên bàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-65.html.]

Cô chầm chậm đi tới bên giường của Thẩm Trường An, ngồi xổm xuống.

 

Cô chống cằm ngắm nhìn vẻ mặt đang ngủ của anh.

 

Ánh mắt của cô tựa như tia lazer quét khắp mặt anh, anh nhắm mắt, hàng mi dài tạo thành một dãy bóng mờ xinh đẹp, sóng mũi vừa cao vừa thẳng.

 

Tầm mắt của cô chậm rãi di chuyển từ mũi xuống bờ môi anh, không thể không nói, đôi môi Thẩm Trường An xinh đẹp nhất trong số những người đàn ông Lục Chi Ưu đã gặp, trước kia thường nghe người ta nói, môi mỏng bạc tình, không biết là thật hay giả.

 

Cô nhìn bờ môi của anh.

 

Ôi không biết khi hôn sẽ có cảm giác gì hay là, lén hôn thử một cái?

 

Ặc.có nên không nhỉ, rủi như bác sĩ Thẩm bỗng dưng tỉnh lại thì sao bây giờ?

 

Chắc là không đâu, anh ấy đang ngủ có nên hôn hay không?

 

Sau vài giây ngắn ngủi, trong đầu Lục Chi Ưu đã chia thành hai team.

 

Team hôn và team không hôn.

 

Hôn hay không hôn?

 

Hôn

 

Không hôn

 

Hôn...

 

Không hôn

 

Hôn!!!

 

"Thử hôn một cái chắc không c.h.ế.t đâu" Lục Chi Ưu nhỏ giọng lầm bầm.

 

Cô nhìn đôi môi của Thẩm Trường An, hai tay đặt bên sườn Thẩm Trường An, rồi cẩn thận nhướn người qua, ngay lúc sắp được chạm vào rồi thì

 

"Ting... ting... ting... ting..."

 

Điện thoại Lục Chi Ưu đang đặt trên giường của anh bỗng nhiên rung lên.

 

"Em đang làm gì đấy?"

 

Thẩm Trường An vừa mở mắt liền thấy Lục Chi Ưu đang áp sát vào người mình.

 

Bốn mắt nhìn nhau, một bầu trời xấu hổ tràn ngập căn phòng.

 

"À...em"

 

Sao mà tỉnh rồi, aaa xấu hổ quá.

 

"Em lấy điện thoại! Ừ, lấy điện thoại!" Lục Chi Ưu ngồi thẳng dậy kích động cầm lấy cái điện thoại.

 

"Alo?"

 

Cô đứng dậy, nói chuyện điện thoại để che giấu mình đang chột dạ.

 

Anh cũng ngồi dậy, nhìn Lục Chi Ưu đang đưa lưng thẳng tắp về phía mình, khóe miệng nở nụ cười.

 

Ồ, giả vờ trả lời điện thoại.

 

"Chị Lục, em đến nhà chị rồi, chị chuẩn bị xong chưa?"

 

"Chị đang ở bệnh viện, cậu chạy tới đây đón chị đi."

 

"Ồ, được rồi, khoảng 11 giờ 40 em đến, em cúp máy trước đây."

 

"Này"

 

Âm thanh ngắt máy từ bên kia truyền đến, tay cầm điện thoại của Lục Chi Ưu hơi run, vì sao ư? Chột dạ đó, lúc cô nghe điện thoại, tuy không quay đầu lại nhưng cô vẫn cảm giác được ánh mắt của Thẩm Trường An nhìn mình.

Loading...