Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-09-07 13:22:43
Lượt xem: 36

"Cạch" cửa đột ngột bị mở ra, Hà Cẩn Duyên bước vào.

 

"Chào anh Cẩn Duyên." Khương Thang và Tiểu Mễ đồng thanh chào.

 

Hà Cẩn Duyên gật đầu, vừa bước tới thì thấy hộp đựng bánh mì sandwich đang để trên bàn.

 

Anh bước đến, tự nhiên cầm lấy một miếng.

 

"Sao cậu lại biết mình chưa ăn sáng?" Anh giải quyết miếng sandwich trong vòng một nốt nhạc.

 

Lục Chi Ưu lười nhìn anh, "Ai nói là mình làm cho cậu?"

 

Hà Cẩn Duyên, "Nàng chính là hoàng hậu của trẫm, không làm cho trẫm, vậy nàng muốn làm cho ai?"

 

"Phụt" Lục Chi Ưu không nhịn được mà bật cười.

 

"Hà Cẩn Duyên, cậu diễn sâu quá đi, đây là bệnh, phải trị."

 

Hà Cẩn Duyên lại ăn thêm một miếng sandwich, "Cho nàng một phút giải thích, ta sẽ tha thứ cho nàng."

 

Lục Chi Ưu lườm anh, "Hà Cẩn Duyên, cậu bị bệnh hả?"

 

"Thật hả?"

 

"Ha há"

 

"Được thôi, ta đã cho nàng một cơ hội rồi." Hà Cẩn Duyên cười thần bí.

 

Lúc Lục Chi Ưu vẫn còn đang khó hiểu với nụ cười thần bí ấy, Hà Cẩn Duyên đã xoay người ra khỏi phòng.

 

Lục Chi Ưu nhìn bóng lưng của anh, có chút đăm chiêu.

 

"Kì lạ, kì lạ thật" Vài giây sau, cô lên tiếng.

 

Tiểu Mễ, Khương Thang đều im lặng.

 

***

Cảnh quay này chính là lúc Lạc Nghê Thường nhận sắc phong trở thành hoàng hậu, là cảnh cùng Hoàng thượng bước lên đài làm lễ.

 

"Diễn viên chuẩn bị, Action!"

 

Đến khi bắt đầu quay, Lục Chi Ưu mới hiểu nụ cười thần bí ấy của Hà Cẩn Duyên là ý gì.

 

"Hà Cẩn Duyên, cậu đạp váy mình." Lục Chi Ưu nhỏ giọng nhắc Hà Cẩn Duyên ở bên cạnh.

 

"Xin lỗi, mình không thấy." Hà Cẩn Duyên nghiêng nghiêng đầu mỉm cười xin lỗi cô, nhưng nụ cười của anh lại khiến cô cảm thấy có chút kỳ lạ.

 

"Chú ý một tí"

 

"Ừ"

 

Nhưng cũng không lâu sau, váy của Lục Chi Ưu lại bị Hà Cẩn Duyên đạp lần nữa, "Hà Cẩn Duyên!"

 

"Không thấy thật mà."

 

Lục Chi Ưu giận dữ mà không thể làm gì, camera ở đằng trước, cô đang rất bực, thế nhưng trên mặt phải nở nụ cười nhàn nhạt, cô cảm thấy thật bội phục chính mình.

 

Đến khi máy quay chuyển sang phía sau, Lục Chi Ưu mới thu lại nụ cười, "Hà Cẩn Duyên, cậu cố ý đúng không?"

 

"Hả? Cố ý cái gì?" Hà Cẩn Duyên hỏi lại.

 

"Đừng có giả ngu với mình, không phải là do chuyện lúc sáng sao, cậu trả thù mình đấy à?"

 

"À, đúng rồi." Hà Cẩn Duyên đột nhiên quay lại mỉm cười với cô.

 

Lục Chi Ưu không thể nhịn được nữa, nhéo một cái lên tay anh.

 

Lục Chi Ưu đúng là không nể tình tí nào, một cái nhéo thôi cũng khiến cho anh nhịn không được xém tí nữa la làng lên rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-47.html.]

 

"Lục Chi Ưu, cậu ác thật"

 

"Ha ha, như nhau thôi"

 

Hà Cẩn Duyên nhìn cô, sau đó kéo mạnh sợi dây màu đỏ trong tay mình, Lục Chi Ưu không đề phòng liền bổ nhào về phía Hà Cẩn Duyên, cả hai đều loạng choạng.

 

"Cut"

 

Đạo diễn Lý cầm loa hô to.

 

"Sao thế hả? Có muốn nghỉ một lát hay không..."

 

"Không cần!"

 

Hà Cẩn Duyên và Lục Chi Ưu đồng thanh nói, đạo diễn Lý ngơ ngác.

 

"Vậy tiếp tục thôi"

 

"Action!"

 

"F***, Hà Cẩn Duyên, cậu thử đạp váy mình một lần nữa xem!"

 

"Mình cứ đạp đấy, cậu làm gì được mình?" Hà Cẩn Duyên không sợ lại tiếp tục đạp lên một dấu chân to.

 

Lục Chi Ưu cũng không nể tình, trực tiếp đạp một phát lên giày của Hà Cẩn Duyên.

 

"Lục Chi Ưu, cậu giỏi lắm!" Hà Cẩn Duyên biến sắc, nhưng khi máy quay lia tới, vẻ mặt đổi từ xanh mét sang mỉm cười thản nhiên một cách nhanh chóng.

 

"Hà Cẩn Duyên cậu kéo dây chặt quá”

 

"Mình thích"

 

"Hà Cẩn Duyên, cậu mà giẫm nữa thì váy nó thành đen luôn đấy."

 

"Váy cậu màu đậm mà, có đen cũng không thấy đâu."

 

"Hà Cẩn Duyên, cậu muốn c.h.ế.t hả? có phải lâu rồi không bị đánh nên cậu ngứa da rồi phải không?"

 

"Ha ha ha "

 

".."

 

***

Khương Thang, "Chắc không phải mình em nhìn thấy bầu không khí kì lạ giữa bọn họ chứ?"

 

Tiểu Mễ, "Váy của nữ thần nhà em bị anh Cẩn Duyên giẫm bẩn rồi."

 

Nhân viên ánh sáng, "Hậu kì đợt này lại sắp bận rồi rồi đây."

 

Nhân viên tạo hình: "Một bầu trời xấu hổ mà!"

 

Đạo diễn Lý : "Tôi đau lòng cái váy quá, nếu hư thì phải làm sao đây?"

 

Mọi người: "."

 

Mất công bọn họ nói nhiều vậy, thế mà đạo diễn chỉ chú ý đến cái váy kia?

 

Cảm nhận được những ánh mắt khinh bỉ từ mọi người xung quanh, đạo diễn Lý hùng hồn nói, "Không lẽ mấy cậu không biết kinh phí của đoàn phim đang eo hẹp sao, rủi như váy bị hư thì phải bồi thường, bồi thường đó."

 

".."

 

***

Thẩm Trường An vừa mới lấy di động, lướt tin tức thì thấy Lục Chi Ưu đăng weibo.

 

Lục Chi Ưu [V]: Tôi đau cho cái váy của tôi, nhưng ai đến đau cho tôi đây!

 

Anh phóng to hình ảnh lên.

Loading...